Minh Long lúc này bị nhốt trong hang động, cửa hang phía sau đã đóng chặt. Hắn thử xoay người, dồn lực đẩy cánh cửa đá bằng toàn bộ sức mình, thậm chí còn vận dụng linh lực gia trì lên tay, nhưng tất cả chỉ đổi lại tiếng ầm ầm nặng nề vang vọng giữa lòng núi, cánh cửa chẳng hề nhúc nhích, tựa như đã bị kết giới hoàn toàn cố định. Sắc mặt hắn trầm xuống, quay vào trong thức hải hỏi:
- Ngọc Nhi, sao lúc nãy ta lại không thể cảm nhận được Lôi Ấn Tàn Ảnh?
Ngọc Nhi lúc này hiện ra, khoanh tay giữa không trung, thần sắc cũng có phần nghiêm túc hơn mọi khi:
- Khoảnh khắc ngươi bước chân vào nơi này, một kết giới tự động đã bị kích hoạt, bao trùm hoàn toàn không gian quanh đây. "
Nàng ngẩng mặt, dường như đang cảm ứng điều gì đó, đôi mày thanh tú hơi cau lại như đang tính toán rồi chậm rãi nói tiếp:
- Rồi… đẳng cấp kết giới này quá cao. So với tu vi hiện tại của ngươi chênh lệch như trời với đất. Nếu là cường giả Hóa Thần kỳ trở lên, may ra còn có thể cưỡng ép phá giải.
Minh Long nghe vậy khẽ nhíu mày, cảm thấy đầu hơi đau nhức. Hắn ngửa đầu thở ra một hơi, rồi hỏi tiếp:
- Vậy giờ ta phải làm sao?
Ngọc Nhi nhún nhún vai, nửa cười nửa thản nhiên:
- Đi tiếp xem sao, chẳng lẽ ở đây ngồi gãi đầu đến ngày kỳ chiêu mộ kết thúc à?
Minh Long cười khổ, biết nàng nói đúng, cũng không hỏi thêm nữa, gật đầu rồi bắt đầu bước tiếp. Hắn từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705332/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.