Bầu không khí quanh bàn ăn thoáng chốc trở nên trầm lặng, như thể mỗi người đều đang chìm trong thế giới suy tư riêng. Nhận thấy tình hình có phần gượng gạo, Minh Long ngẩng đầu, nhẹ giọng hỏi:
- Hoàng lão tiền bối… không biết tiền bối có thể cho vãn bối một vài gợi ý được không? Sau khi rời khỏi đây, nên đi đâu? Làm thế nào để tiếp tục hành trình tu luyện? Ông lão khẽ nhướng mày, ánh mắt trầm ngâm, chầm chậm vuốt râu. Một lúc sau mới chậm rãi mở lời, giọng nói vẫn trầm ấm như thường:
- Nơi này, vốn thuộc lãnh thổ của Thủy Vân Quốc. Quốc gia này là một phần của Nam Tinh Đại Lục, xét về thực lực thì được xem là một trong những cường quốc thuộc Lục cấp.
Nghe đến đây, ánh mắt Minh Long lóe lên một tia hứng thú. Hoàng lão tiếp tục:
- Đương kim hoàng đế của Thủy Vân Quốc là một cường giả đã bước vào hàng ngũ Luyện Hư kỳ. Có một vị như vậy tọa trấn, tự nhiên khiến quốc gia này trở thành điểm đến của vô số tu sĩ khắp nơi. Bệ hạ lại nổi danh là người trọng nhân tài, sẵn sàng ban thưởng và cất nhắc những ai có thực lực và tâm huyết.
Ông lão hơi dừng lại, nâng chung trà nhấp một ngụm rồi khẽ nói:
- Chính vì vậy mà hiện nay rất nhiều tông môn cấp thấp hơn, hoặc tán tu hữu chí, đều tìm đến Thủy Vân Quốc để tìm cơ hội đổi đời, ngươi. . . cũng có thể thử tìm cho mình một nơi thích hợp để bắt đầu.
Minh Long gật đầu, lòng âm thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-mau-cua-rong-lac-hong-than-chu/4705324/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.