Hội nghị vừa kết thúc, Đoàn Thọ một mặt âm trầm trở về Chấp Pháp Đường, trong đầu liên tục nghĩ tới phương án xử lý Khương Ly. Ban đầu lão ta dự định một mình đi tìm Khương Ly, đem hắn tiêu diệt rồi hẵng tính. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Khương Ly thật có thể thần không biết, quỷ không hay âm chết Hồng Diễm phu nhân. Nói rõ thực lực của hắn sẽ không kém, nếu mình lỗ mãng đi tìm đối phương, nói không chừng sẽ gặp nguy hiểm. Tính toán chốc lát, lão liền liên hệ hai vị đồng bạn khác, bao gồm một tên quỷ vật có khuôn mặt màu xanh tên là Lục Thanh và một tên quỷ vật mập lùn tên là Sở Bàn. Hai gã quỷ vật này đều có tu vi cấp sáu sơ kỳ, cộng thêm chính mình cấp sáu sơ kỳ đỉnh phong, vây giết Khương Ly, tự nhiên dễ dàng. Vì vậy, sáng sớm hôm sau, Đoàn Thọ liền hùng hổ dẫn theo hai vị trưởng lão, mười lăm gã quỷ vật cấp năm của Chấp Pháp Đường rầm rầm chạy tới sân nhỏ của Khương Ly. Nhưng mà không thấy bóng dáng của hắn. “Chết tiệt! tiểu quỷ kia nhất định đã bỏ trốn mất dạng rồi!” Đoàn Thọ hận nghiến răng nghiến lợi, lập tức ra lệnh tra soát tung tích của Khương Ly. Đối với chuyện Chấp Pháp Đường tìm kiếm mình, Khương Ly hiển nhiên hoàn toàn không biết gì cả, mà nếu có biết, hắn cũng chẳng để trong lòng. Lúc này, hắn đang đứng ở bên ngoài một tòa nhà lớn, nằm ở phần cuối của Đại Lý Phủ , nơi đây được một đạo trận pháp vô hình bao phủ, càng có Cấp sáu quỷ vật trông coi, phòng ngự vô cùng nghiêm ngặt. Nơi này là phủ khố của Đại Lý Phủ, cất giữ toàn phủ bảo vật, linh dược… Khương Ly đến Đại Lý Phủ mấy hôm, cũng nghe được đôi chút phong thanh, đối với Đại Lý phủ khố nổi lên lòng tham lam. Hắn dự định sau khi bắt được đầy đủ quỷ vật, sẽ nhân cơ hội đánh cướp bảo khố một trận rồi mới rời đi. Còn hôm nay, mục đích của hắn, là muốn tìm hiểu một chút tình hình, về địa hình, trận pháp bố trí, cao thủ phân phối…sau đó mới định ra kế hoạch chặt chẽ. Nhưng Khương Ly vừa đi đến bên ngoài phủ khố, liền gặp ngay một tên quỷ vật có ý đồ chui vào trộm cắp, bị trận pháp phát hiện. Quỷ vật kia, là một gã cấp năm trung kỳ, đặt ở Việt quốc, cũng coi như nhất phương cao thủ, nhưng còn chưa đi vào trong sân đã bị một luồng trận quang bao bọc lấy, gã chỉ kịp kêu thảm một tiếng, liền bị đốt cháy thành tro bụi. “Hừ đúng là một đám điếc không sợ súng tiểu quỷ, dựa vào chút tu vi ấy, còn dám chui vào phủ khố ăn trộm bảo vật” Chợt có vài tiếng cười lạnh sâm nhiên từ trong chỗ tối truyền ra, tựa hồ đang cười nhạo tên quỷ vật uổng mạng vừa nãy, cũng tựa hồ đang cười nhạo Khương Ly. Bọn hắn là thủ vệ trông coi nơi này, thường xuyên bắt gặp một ít quỷ vật không có mắt, dám có ý đồ xấu. Quả thực là đang tự tìm đường chết. Nơi đây dù sao cũng là trọng địa của Đại Lý phủ, không những có ngũ chuyển đại trận phòng hộ, mà còn tọa trấn một vị Cấp sáu trung kỳ trưởng lão. Đừng nói vài tên quỷ vật cấp năm, coi như quỷ vật cấp sáu xông vào phủ khố cũng khó lòng toàn mạng mà ra. Đám thủ vệ này nhìn thấy Khương Ly lạ mặt, lại gặp hắn lượn lờ quanh đấy mấy vòng, lập tức đoán được ý đồ của hắn. Trong lòng cười lạnh không ngớt, cũng trông chờ xem Khương Ly có chịu nổi trận pháp công kích hay không? Khương Ly quan sát chốc lát, liền nhìn ra kết cấu của trận pháp này. 108 cái mắt trận, miễn cưỡng xem như một tòa ngũ chuyển hạ phẩm đại trận, đầy đủ để giết chết hầu hết quỷ vật cấp năm. Tứ Hoang võ giới trận pháp chia thành cửu chuyển, nhất chuyển đến tam chuyển gọi là phàm trận, chuyên môn dùng để đối phó phàm nhân cảnh võ giả. Võ giả bố trí ra loại trận pháp này, gọi là Trận Sư. Mà tứ chuyển, ngũ chuyển thì là Chân cấp đại trận, dùng để đối phó Chân Nhân cảnh cao thủ, võ giả bố trí ra cấp bậc trận pháp này, được xưng là Trận Pháp Đại Sư. Cho đến Lục chuyển trở lên, thì là Trận Vương, cửu chuyển trở lên là Trận Đế. Bên cạnh đó, trận pháp cũng được chia thành hai loại khác nhau, loại thứ nhất là dùng người bày trận. Loại thứ hai thì mượn Nguyên Thạch, khoáng vật bố trí mắt trận, sau đó dùng trận bàn liên kết thiên địa đại thế mà thành. Đại trận bên ngoài Đại Lý phủ khố, hiển nhiên là thuộc vào chủng loại trận pháp thứ hai. Trận pháp cấp bậc, ngoài phụ thuộc vào đẳng cấp của trận bàn ra thì còn phụ thuộc vào số lượng mắt trận được bố trí. Nhất chuyển trận pháp, cần tối thiểu 9 cái mắt trận. Nhị chuyển cần tối thiểu 18 cái mắt trận. Tam chuyển cần tối thiểu 36 mắt trận Tứ chuyển cần tối thiểu 72 mắt trận Ngũ chuyển cần tối thiểu 108 mắt trận. Cho đến lục chuyển đại trận, số lượng mắt trận tối thiểu cũng phải trên một ngàn, thế nên uy lực của Vương cấp trận pháp, so với Vương cấp bên dưới, chênh lệch như trên trời dưới đất vậy. Lại dùng thần niệm âm thầm quan sát, Khương Ly hơi hơi giật mình, trận pháp này bố trí mắt trận, không dùng Nguyên Thạch, mà dùng một loại thiên tài địa bảo khác gọi là hỏa châu. Chẳng trách, tên quỷ vật lúc nãy còn chưa kịp giãy dụa, đã bị đốt thành tro. Hỏa châu là một loại tứ phẩm thiên tài địa bảo, chuyên môn dùng để luyện chế hỏa hệ Chân Binh. Nhưng loại bảo vật này, càng bị dùng để bố trí trận pháp, thật là phung phí của trời. Khương Ly cõi lòng tiếc rẻ, mà đúng lúc này, chợt xuất hiện một tên quỷ vật thân hình cao lớn, trên mặt hằn lấy một vết sẹo dài, đối với Khương Ly cười gằn: “Khà khà tiểu quỷ nhà ngươi cũng muốn trộm phủ khố sao?” Gã quỷ vật này xuất hiện, để Khương Ly cõi lòng nghiêm nghị. Cấp sáu trung kỳ quỷ vật, nghĩ đến, gã quỷ vật này là trưởng lão trông coi phủ khố đi. “Tiểu quỷ sao dám có ý định xấu xa đó, ta chỉ nghe nói, Đại Lý Phủ có quy định, trong phủ thành viên nếu dâng lên bảo vật thì có thể đổi lấy linh dược. Tiểu quỷ trong người vừa vặn có chút đồ tốt, muốn dâng lên mà thôi” Khương Ly biểu hiện không thay đổi, hơi chắp tay. “A ngươi muốn dâng lên bảo vật gì?” Cấp sáu trung kỳ nam quỷ nghi ngờ nhìn Khương Ly một chút, có chút hiếu kỳ, nhếch miệng hỏi. “Không biết trưởng lão xưng hô như thế nào?” Khương Ly chưa vội trả lời, mà hỏi lại. “A a, chỉ là một tên quỷ vật cấp năm lại dám hỏi danh hiệu của ta…khặc khặc…nếu là trước đây, nhà ngươi đã chết từ lâu rồi, nhưng hôm nay xem ở trên mặt bảo vật, bổn trưởng lão tha mạng cho ngươi một lần. Nghe cho kỹ, bản trưởng lão tên là Đoàn Tung” Đoàn Tung cười lớn nói. “Thì ra là Đoàn Tung trưởng lão, vãn bối Đoàn Ly, muốn dâng lên bảo vật là thứ này, mời trưởng lão nhìn xem” Khương Ly từ trong ống tay áo lấy ra một lá cờ màu đen, quỷ khí nồng nặc, đặt ở trong lòng bàn tay đưa qua. Đoàn Tung nhíu nhíu mày, cầm lấy lá cờ, ngay lập tức ánh mắt của hắn liền co rút lại. Lạnh lùng hỏi Khương Ly: “Thứ này ngươi lấy được ở đâu?” “Bẩm trưởng lão, thứ này là do vãn bối đánh giết một tên cấp năm quỷ vật khác mà đoạt được” Khương Ly hơi ngượng ngùng nói. “Như vậy sao?” Đoàn Tung tròng mắt hơi híp, không biết đang suy nghĩ cái gì, hồi lâu mới vươn tay vỗ vai Khương Ly, cười bảo: “Rất tốt, bảo vật này bản trưởng lão sẽ thu. Đoàn Nhạc, ngươi vào trong kho lấy một cây tứ phẩm Linh Dược tặng cho hắn” Đoàn Tung vừa nói xong, thân hình hơi lay động liền đã mất bóng, tựa hồ vội vàng chạy về nghiên cứu lá cờ. “Rõ” Từ trong chỗ tối có một tên cấp năm quỷ vật đáp lời, cầm theo trận bàn đi vào trong phủ khố. Lát sau cầm ra một cây linh chi, ném cho Khương Ly, rồi quay người rời đi. Khương Ly cầm khô héo linh chi, ngoài mặt không thay đổi, nhưng trong lòng có chút không nói gì. Đoàn Tung này quả nhiên là người tham lam kẹt xỉ, hắn dâng lên lá cờ kia thế nhưng là một món ngũ chuyển bảo vật, chính là chiến lợi phẩm thu được từ trên người của đám Lý Thường hôm trước. Nhưng chỉ đổi được một cây tứ phẩm linh chi. Nhưng Khương Ly cũng chẳng để ý cho lắm, bởi vì trong mắt hắn, Đoàn Tung đã là một con quỷ sắp chết.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]