Chương trước
Chương sau
“Chết cho ta” Nhân lúc bệnh mà đòi mạng, Ninh Thiên Tuyết đâu thể nào bỏ qua cơ hội trời cho này, băng kiếm liền thoăn thoắt lao tới.
“Mắc mưu rồi” Độc Vụ Kiếp Tôn thấy thế, trong mắt lóe lên một tia trào phúng, đột nhiên quay người triệt để bạo phát.
Rống!
Thanh âm trầm thấp, phảng phất cuồng phong gào thét từ trong miệng gã vang lên.
Âm thanh này vừa phát ra liền khiến Ninh Thiên Tuyết, Ninh Kiến Quân, Hà tiên cô bọn người đều run lên trong lòng.
Độc Vụ Kiếp Tôn mở ra miệng lớn dính máu, sau lưng gã xuất hiện một cái màu xám vòng xoáy dị tượng. Mà phương hướng miệng lớn dính máu nhắm trúng hư không đều vặn vẹo, vô hình thực hút tác dụng lên người Ninh Thiên Tuyết, làm cho nàng bất ngờ bị kéo qua.
“Kiếp tộc thần thông” Ninh Kiến Quân, Vân Hải Chân Nhân, Hà tiên cô đám người đều kinh hãi.
Thần thông bắt nguồn từ huyết mạch.
Kiếp tộc phân chia đẳng cấp chủ yếu là dựa vào mức độ mạnh yếu của huyết mạch. Huyết mạch càng lợi hại, thì sẽ xuất hiện rất nhiều thủ đoạn thần bí. Ví dụ như Tam Dương tộc có thể hóa thành ba vầng mặt trời thiêu đốt địch nhân, Song Thủ tộc có phân đôi thân thể…Một số huyết mạch đặc thù Kiếp tộc, thậm chí sẽ xuất hiện mốt ít năng lực không thể tưởng tưởng nổi, năng lực này được gọi là thần thông.
Kỳ thực, nhân tộc tu luyện một số đặc thù công pháp, cũng có thể lấy được thần thông, hơn nữa không chỉ một loại. Giống như Khương Ly luyện ra Bất Diệt Kim Thân cũng là thần thông, thần thông này theo tu vi luyện thể của hắn tăng cao, thì cũng sẽ càng thêm mạnh mẽ. Nhưng nhân tộc có được thần thông tương đối ít ỏi, so với Kiếp tộc hơi chút thua kém.
Kiếp tộc đột phá đến Kiếp tôn, huyết mạch giác tỉnh, sẽ có cơ hội nhận được truyền thừa ký ức của tổ tiên, mà Độc Vụ Kiếp Tôn này thình lình sở hữu thần thông.
“Kiếp tộc thần thông này vậy mà có thể ảnh hướng tới hư không” Ninh Thiên Tuyết cả kinh, cảm nhận được hư không vặn vẹo đang lôi kéo thân thể mình, lực hút kinh người vô cùng.
“Phá cho ta”
Trong nháy mắt nàng đem toàn thân chân lực bộc phá đến cực hạn, quanh thân tiểu thành Hàn Băng Chân Ý khuấy động.
“Tứ Cực Băng Kiếm”
Trong tay băng kiếm đột nhiên hóa thành bốn thanh, liên tục khuấy đảo hư không. Đối mặt với thần thông, phương pháp đơn giản nhất là dùng lực phá pháp, thực lực đầy đủ tự nhiên có thể phá giải.
“Ừm” Khủng bố ánh kiếm làm cho màu xám vòng xoáy sau lưng Độc Vụ Kiếp Tôn rung động lắc lư. Mà Ninh Thiên Tuyết bốn thanh băng kiếm cùng lúc phát lực, màu xám vòng xoáy cũng lập tức toán loạn, hư không vặn vẹo tràng cảnh theo đó biến mất.
“Không thể nào” Độc Vụ Kiếp Tôn kinh hãi vạn phần, nho nhỏ một gã tân tấn Chân Nhân, lại có thể phá giải thần thông của chính mình rồi. Nhưng gã còn chưa kịp kinh hãi, thì một thanh sắc bén băng kiếm đã nhằm lấy yết hầu của gã đâm thẳng.
Đang
Độc Vụ Kiếp Tôn luống cuống rút đoản mâu chống đỡ, thân thể cũng loạng choạng lùi về sau ba bước.
Mà theo sau đó là một luồng thần niệm giống như vũng lầy mang theo lạnh lùng sát khí bao phủ mấy trượng phạm vi cũng đem Độc Vụ Kiếp Tôn bao phủ. Độc Vụ Kiếp Tôn thân thể cường tráng lọt vào trong thần niệm lĩnh vực, cảm giác được rét lạnh thấu xương, đầu óc có chút choáng váng.
Liền thấy Ninh Thiên Tuyết lần nữa tập kích tới, không do dự liền đâm ra một mâu.
“Cái gì” Sắc mặt của Độc Vụ Kiếp Tôn đột nhiên thay đổi, bởi vì gã một mâu đâm về trước mắt Ninh Thiên Tuyết, mà thân ảnh của nàng thì lại hoàn toàn tiêu tán rồi, đây chẳng qua chỉ là một cái tàn ảnh.
Ninh Thiên Tuyết lúc này đã xuất hiện sau lưng gã, ánh kiếm đã nhắm thẳng gáy của gã mà chém.
“Đây là loại tốc độ gì?”
Độc Vụ Kiếp Tôn sợ tới mức hồn lìa khỏi xác, bản năng xoay người muốn đón đỡ. Nhưng Ninh Thiên tuyết băng kiếm quá nhanh, xuất kiếm sinh ra một tiếng rít chói tai truyền vào trong gã, mà mũi kiếm đã đâm vào mi tâm của Độc Vụ Kiếp Tôn. Gã ra sức muốn ngăn cản, nhưng đoản mâu lại đâm vào chỗ trống.
“Không” Thời khắc này, Độc Vụ Kiếp Tôn liền biết rõ, mình đã hết đường sống.
“Phốc”
Độc Vụ Kiếp Tôn chỉ cảm thấy mi tâm lập tức bị xuyên thủng, tiếp theo sọ não chợt mát lạnh. Tâm trí của gã triệt để nguội lạnh, gã hiểu rõ ràng, mình đã táng mạng trong tay tên nhân tộc thiếu nữ này rồi.
Ninh Thiên Tuyết toàn lực một kiếm đâm ra, mũi kiếm đâm thủng sọ não của Độc Vụ Yêu Vương, tiếp theo một kiếm khác chém ngang cổ, đem đầu lâu của gã chém xuống.
Hai kiếm mất mạng!
“Làm tốt lắm!” Đang cùng hai gã Kiếp tôn còn lại triền đấu ba người Ninh Kiến Quân đều sảng khoái hô lớn, mà áo tím Kiếp Tôn cùng Song Thủ Kiếp Tôn thì kinh hãi cực kỳ.
Không nghĩ Độc Vụ Kiếp Tôn nhanh như vậy đã bị một cái nhân tộc thiếu nữ giết chết rồi, trong lòng bọn họ phút chốc đều xuất hiện một tia thoái ý.
“Tiểu tuyết tu luyện Hàn Băng Chân Công đã đại thành, thần niệm lĩnh vực không thua gì ta, mà phương diện tốc độ đã có thể so sánh với Vân sư huynh, quả thật là thiên chi kiêu nữ” Hà tiên cô sắc mặt trắng như tờ giấy, cười thỏa mãn. Nàng vận dụng thần niệm, quấy nhiễu áo tím Kiếp Tôn cùng Song Thủ Kiếp Tôn, tốn hao quá nhiều, hiện tại niệm lực đã cạn kiệt, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã gục.
Còn may, Ninh Thiên Tuyết cường thế ra trận, chưa đầy nửa khắc đã đem một gã Kiếp Tôn giết chết.
“Gia gia, ta tới giúp ngươi” Tiêu diệt xong Độc Vụ Kiếp Tôn, Ninh Thiên Tuyết cũng không kịp hồi khí, mà tung người tới phía Ninh Kiến Quân, trợ giúp ông ta đối phó áo tím Kiếp Tôn.
“Không được, rút lui” Áo tím Kiếp Tôn cả kinh, không nói hai lời liền muốn quay đầu bỏ trốn. Đừng đùa, hắn hiện tại bị trọng thương, miễn cưỡng có thể đánh ngang tay với Ninh Kiến Quân, nếu bị vây công thì hắn chắc chắn phải chết.
Vì vậy, hắn rất dứt khoát vận dụng bí thuật, liền tránh ra khỏi Hà tiên cô thần niệm lĩnh vực, chạy về phương xa. Còn Song Thủ Kiếp Tôn, hay là sắp tới chiến trường mấy vạn kiếp quân, hắn không để trong lòng. Dù sao bảo vệ tính mạng mới là quan trọng.
“Chạy đi đâu” Ninh Thiên Tuyết lạnh lùng quát lớn, quanh người Hàn Băng Chân Ý bùng nổ.
Tiếp theo từ dưới chân nàng, hàn khí lan tỏa ra xung quanh, đem phương viên vài trăm trượng đều đóng băng.
Băng Phong Thiên Lý
Mặc dù không đạt tới mức độ đóng băng ngàn dặm, nhưng một chiêu này vừa ra, áo tím Kiếp Tôn chớp mắt bị cố định tại chỗ một hơi thở, hốt hoảng vận dụng Kiếp Lực phá tan hàn khí.
Mà trong một hơi thở này, Ninh Kiến Quân đã hùng hổ tiếp cận, một thanh đao lớn vung lên trảm mạnh xuống, đem thân thể của hắn chẻ làm đôi
Nhất tinh hậu kỳ Kiếp Tôn chết ngay tại chỗ.
“Mẹ nó” Song Thủ Kiếp Tôn sắc mặt tái xanh, lúc Độc Vụ Kiếp Tôn vừa chết, gã đã muốn xoay người bỏ chạy. Không nghĩ Vân Hải Chân Nhân lại giống như keo gia chó, liều mạng cuốn lấy gã, muốn trốn cũng không trốn được.
Hiện tại áo tím Kiếp Tôn cũng xong đời, tiếp theo gã sẽ đối mặt với bốn tên nhân tộc Chân Nhân vây công.
Không được! Ta là Song Thủ tộc Kiếp Tôn, nói về thủ đoạn chạy trốn, ta là giỏi nhất.
Không chút do dự, gã bỗng nhiên thi triển thần thông, đem cơ thể tách ra làm hai, chia thành hai hướng mà chạy.
Nhưng bốn vị nhân tộc Chân Nhân như đã có tính toán từ trước, Vân Hải Chân Nhân hướng một bộ phân thân cuốn chặt. Mà ba người còn lại vây đánh bộ phân thân còn lại.
Những tưởng Song Thủ Kiếp Tôn hẳn phải chết ở đây, thì phía xa xa hồng quang đã tiếp cận, ba vạn Kiếp tộc đại quân rốt cuộc đã tới.
Mà trên đám mây, chợt vang lên một âm thanh trầm thấp, lạnh lùng.
“Lũ phế vật”
“Cái gì?” Đang chém giết quyết liệt mấy vị cao thủ đều giật mình nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy đang đứng ở trên đám mây là một gã cao lớn Kiếp tộc, sau lưng có ba vầng mặt trời chói sáng.
“Kiếp tộc Tôn giả”
Bọn người Ninh Kiến Quân không khỏi đồng thanh hô lên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.