Chương trước
Chương sau
Cảm nhận được áp lực cuồn cuộn toả ra từ phía dưới Hắc Đàm, Khương Ly da đầu tê dại.
Mặc dù hắn vừa mới đột phá Niết Bàn cảnh, nhục thân kiên cố cực kỳ, mượn Bất Diệt Kim Thân bảo hộ có thể miễn cưỡng chống lại áp lực ở độ sâu sáu trăm trượng. Nhưng sáu trăm trượng bên dưới lại là một chuyện khác.
Muốn chống đỡ được, trừ phi tu vi của hắn đột phá Chân Vương, hoặc thân thể Niết Bàn lần thứ hai. Còn lấy thực lực hiện tại của hắn, quả thật còn chưa đủ.
“Mà thôi, mà thôi…đột phá Niết Bàn cảnh xem như niềm vui ngoài ý muốn rồi, Truyền Hỏa Bia một chuyện tạm thời gác lại, đợi Diệt Kiếp Chiến Dịch kết thúc hoẵng tính tiếp”
Khương Ly trong lòng đắn đo suy nghĩ, hồi lâu liền quyết định bỏ cuộc, ngửa đầu dự định chui lên khỏi mặt nước.
Về chuyện Truyền Hỏa Bia bị Ma Phật Đại Sư lấy mất, Khương Ly ngược lại không quá lo lắng. Ma Phật Đại Sư kia mặc dù tu vi khó lường, chắc hẳn cũng nắm giữ không ít lá bài tẩy, tuy nhiên, hắn không cho rằng, ông ta có thể chống chịu được Hắc Đàm áp lực.
Quyết định liền làm, Khương Ly hơi tụ lực muốn lao lên, chỉ là chợt nghe thấy tiếng hô của Nghiệt Long.
“Khương tiểu tử, chờ chút?”
“Ừm” Khương Ly nhíu mày, chẳng thèm để ý nó, thân hình hơi động liền đạp nước mà vọt mạnh.
“Tiểu tử, nói thế nào ca cũng vừa cứu ngươi một mạng đấy”
Khương Ly thân hình hơi dừng, khẽ hồi tưởng lại thời điểm đột phá, khi đó thần trí của hắn tàn lụi, mơ hồ tan biến. Là có kẻ khác dùng hồn lực kích thích khiến hắn bừng tỉnh, lấy lại tinh thần mà đột phá, đạo hồn lực kia chỉ sợ là của Nghiệt Long đi.
Nghĩ nghĩ, hắn khách khí truyền âm: “Cảm tạ đạo hữu”
Nghiệt Long đắc ý bảo: “Không sao, ca cứu ngươi cũng vì chính ca mà thôi. Nếu như ngươi chết rồi, ai sẽ giúp ca mở ra phong ấn chứ”
“Đạo hữu vừa rồi gọi ta là có chuyện gì sao?”
“Khà khà, bản long là muốn làm giao dịch với ngươi”
Khương Ly nghi hoặc, thầm nghĩ, con rồng này dự định lừa gạt mình giải khai phong ấn nữa đi.
“Khương tiểu tử ngươi chớ nên lo lắng, lần giao dịch này không phải là mở ra phong ấn”
“Ồ, nguyện nghe tường tận”
“Mục đích của ngươi hôm nay là lặn xuống đáy đầm đoạt bảo vật chứ?” Nghiệt Long hỏi.
“Đúng thế” Khương Ly gật đầu.
“Long đàm có ba tầng nước, mỗi tầng ba trăm trượng, qua mỗi tầng nước, áp lực sẽ lật lên gấp mấy lần, lấy tu vi của ngươi có thể bình yên vô sự lặn xuống sáu trăm trượng, đã rất kinh người, tuy nhiên nếu muốn lặn xuống nữa, thì chỉ có con đường chết”
“Ba trăm trượng Hắc Đàm, đừng nói Chân Nhân ngay cả Chân Vương đại tu giả đi xuống cũng không dám can đoan có thể bình an vô sự đi lên”
Khương Ly gật đầu, hoàn toàn đồng ý với lời nói ấy. Nghiệt Long lại nói thêm:
“Tuy nhiên, bản long có cách giúp ngươi bình an vô sự xuống được đáy đầm”
“Đạo hữu muốn thứ gì?” Khương Ly truyền âm.
“Khà khà ngược lại thẳng thắn, ca giúp ngươi đi xuống đáy đầm, lấy được bảo vật, mà ngươi thì giúp ca đoạt Long Thi”
“Đoạt Long Thi” Khương Ly khẽ hít một ngụm khí lạnh, con rồng này khẩu vị thật lớn. Long Thi hiển nhiên là bộ xác rồng chôn ở dưới đáy Long Đàm, cũng chính là toàn bộ Long Đàm hạch tâm. Nếu lấy đi xác rồng, lâu thì trăm năm, ngắn thì vài ba mươi năm, tòa long đàm này sẽ mất đi nguồn cội trở thành một hồ nước ngầm bình thường đi.
“Như thế nào, tiểu tử có dám làm giao dịch không?”
Khương Ly ánh mắt xoay tròn, đắn đo suy tư, chốc lát liền dứt khoát quyết định.
“Được, đạo hữu giúp ta xuống đáy đầm, xác rồng thuộc về ngươi”
“Tốt lắm”
Bên trong nhẫn trữ vật Nghiệt Long mừng ra mặt, cảm giác cơ hội phục sinh tung hoành thiên hạ đã gần ngay trước mắt, giải thích:
“Hồ nước này sở dĩ bao hàm áp lực mạnh như vậy, nguyên do chủ yếu là từ năm đó đầu cấp chín Yêu Long bố trí. Áp lực này thực chất là do nó trước khi chết phát ra Long uy, lại dùng Long tộc thần thông đem Long uy hòa vào thiên địa đại thế, cuối cùng cho ra Long Mộ hình dáng hiện tại”
“Muốn đối kháng Long uy, võ giả cần phải có tu vi, thủ đoạn hoặc là bảo vật tương ứng. Ngoài các phương pháp đó ra, còn một loại phương pháp nữa, đó là dùng Long uy chống lại Long uy. Tiểu tử ngươi đừng quên, ca chính là một vị uy vũ bát cấp Long Vương. Ca phát ra long uy, mặc dù không thể so với Cửu cấp Long Vương, nhưng lại có thể khiến uy áp giảm xuống chín thành trở lên”
Nghiệt Long giải thích xong, đem hồn lực phân chia ra một phần nhỏ, dung nhập vào cơ thể Khương Ly. Hồn lực này hóa thành một luồng kinh khủng uy áp, tản mát a xung quanh, giống như một lớp trong suốt kết giới, đem Khương Ly cùng Long đàm dòng nước hoàn toàn ngăn cách.
“Đây là Long uy hiển hóa sao?” Khương Ly hơi sững sờ, đúng là lần đầu tiên tiếp xúc.
“Tiểu tử, chớ chần chờ, Long uy đó là do ca ta dùng hồn lực mà hóa thành, không tồn tại được quá lâu, ngươi mau hành sự đi thôi”
Nghiệt Long nhẹ giọng nói, bên trong lời nói có chút uể oải, hiển nhiên vừa rồi phân ra một luồng hồn lực khiến nó tiêu hao không ít.
Khương Ly gật đầu, cũng không suy nghĩ viển vông, hóa thành một tia kim quang liền xông thẳng xuống Hắc Đàm.
Mượn Long Uy che chở, Khương Ly một đường xe nhẹ đường quen liền xông qua ba trăm trượng Hặc Đầm, cuối cùng đến rồi đáy nước.
Đáy Long Đàm được bao phủ bởi một lớp trận quang, ngăn cách đen ngòm dòng nước. Khoảng cách trận quang chừng hai mươi trượng, Khương Ly thậm chí nghe được từng tiếng Phạn âm vang lên không dứt.
Mà trận quang bên trong, có một bộ xác rồng hư thối đang lẳng lặng nằm quấn tròn trên mặt bùn. Bộ xác rồng này to lớn dị thường, dài đến hơn mấy trăm trượng, cực kỳ đồ sộ. Mà bên cạnh đầu rồng, thì cắm lấy một tấm bia đá cao ba trượng, mặt trên khắc chìm từng rãnh hoa văn, tỏa ra óng ánh hỏa quang. Tấm bia đá này Khương Ly cực kỳ quen thuộc, chính là Lạc Tộc thánh vật Truyền Hỏa Bia.
Mà tòa trận pháp này hắn cũng thấy khá quen, rất giống tòa trận pháp mà Kinh Dương Vương bố trí ở dưới đáy Hồng Giang. Tuy nhiên tòa trận pháp ở Hồng Giang chỉ là tứ chuyển, mà tòa trận pháp ở đây thình lình đạt đến ngũ chuyển.
Lại lặn thêm mấy trượng, Khương Ly chợt giật mình kinh dị nhìn về một phương hướng, kinh dị thì thào.
“Ma Phật Đại Sư?”
Phía đằng xa ngay bên ngoài trận quang, thình lình đứng đấy một vị hòa thượng.
Bởi vì dòng nước đen như mực, Khương Ly vận dụng thần niệm cũng không thấy quá rõ, nhưng hiện tại xuất hiện ở đáy đầm hòa thượng, tất nhiên là Ma Phật Đại Sư rồi.
Chỉ là Ma Phật Đại Sư hiện tại hình dáng biến hóa khác biệt vô cùng, không còn nguyên bản hiền lành độ lượng, mà ma khí ngút trời, tay cầm đồ đao, hai mắt đỏ lòm.
Khí thế của ông ta thình lình đạt đến cấp độ Chân Vương.
“Không ổn, là mùi của Cổ Ma, Khương tiểu tử mau rút lui” Bên trong nhẫn trữ vật Nghiệt Long khịt khịt mũi, chốc lát la lên thất thanh. Không cần nó nhắc nhở, Khương Ly cũng đã toàn lực trồi lên. Bởi vì hắn lời mờ có thể cảm nhận được, Ma Phật Đại Sư trạng thái hiện tại có chút không đúng.
Nhưng hành động của Khương Ly, khiến đáy nước khuấy động, cũng khiến Ma Phật Đại Sư chú ý. Ông ta khẽ quay đầu, một đôi mắt đỏ lòm nhìn chằm chằm phương hướng của Khương Ly, khóe môi nhếch lên cười lạnh lùng, tiếp theo nâng đao liền chém tới.
“Chết”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.