Chương trước
Chương sau
Mười lớp sóng màu đen đổ ập xuống, mặc dù không bao hàm sát khí, nhưng lực lượng khủng bố của nó lại khiến Khương Ly hít thở khó khăn. Từ trong đáy lòng, hắn cảm giác được nguy cơ sinh tử thoáng hiển hiện.
Ngay lúc bị sóng đen nhấn chìm, Khương Ly vỗ túi trữ vật, lấy ra tấm thẻ ngọc, Chân Vương một đòn.
Không thể chiến thắng...nếu như không triển khai lá bài tẩy, chính mình tất sẽ bị sóng đen xé nát.
Nhưng mà hắn lại có chút do dự.
Thực lực của hắn yếu hơn Trần Huyền Tông, đó là sự thật.
Nửa bước Chân Nhân cùng Chuẩn Vương, cách nhau hai cái đại cảnh giới…khoảng cách giống như lạch trời, khó lòng bù đắp. Chính mình có thể bằng lá bài tẩy, cùng Chuẩn Vương giao đấu, nhưng tính về thực lực chân thật thì hắn cùng Chuẩn Vương chênh lệch quá lớn, khác biệt một trời một vực.
Bóp nát thẻ ngọc, có thể mượn Chân Vương một đòn, phá vỡ sóng đen, hóa giải nguy cơ.
Thậm chí có thể dựa vào thẻ ngọc lực lượng, trọng thương Trần Huyền Tông.
Có điều, đây là dùng thủ đoạn của người khác để dành chiến thắng. Chính hắn vẫn không bằng đối thủ.
Nếu làm như thế, dù chiến thắng, cũng không vẻ vang.
“Lá bài tẩy của ta đều là thủ đoạn của người khác. Làn sóng này chỉ là quốc chủ một quyền, sở dĩ ta cảm thấy không thể ngăn cản là bởi vì ngay từ lúc đối mặt với chiêu này, bản thân ta chưa chiến đã sợ. Một khi e sợ, sóng đen sẽ càng sắc bén hơn. Thiên Tử Thần Quyền bên trong chân ý rõ ràng là như vậy, trước tiên lấy thế dọa người, đối mặt với ngập trời quyền sóng, địch nhân càng e ngại, thì quyền sóng càng mạnh mẽ…Trần Huyền Tông chân ý, là thiên tử chân ý”
Thời khắc này, Khương Ly thu hồi thẻ ngọc, ánh mắt tràn đầy chiến ý.
Thời khắc này, trong mắt hắn, chỉ có từng tầng, từng tầng sóng đen. Thời khắc này, lòng hắn tĩnh lặng như chỉ thủy, trước mắt sóng đen đã không còn đáng sợ nữa.
Chuẩn Vương cảnh giới, Thiên Tử Thần Quyền, trong mắt hắn cũng chỉ đến thế thôi.
Hắn tu luyện Sơ Đại Lạc Thần sáng tạo Hoành Thiên Quyền, chính là muốn hoành thiên phạt thương, mỗi quyền mỗi quyền đều dùng để đối kháng với trời đất.
Hoành Thiên Quyền
Một đấm xuất ra, mang theo ý chí bất khuất, liền đem tầng sóng đen thứ nhất đấm tan.
Bên ngoài sóng đen, Trần Huyền Tông khẽ giật mình, không nghĩ Thiên Tử Thần Quyền của mình càng bị Khương Ly chính diện phá vỡ.
Nhưng để cho hắn không kịp chuẩn bị đó là tầng thứ hai, tầng thứ ba, tầng thứ bốn, tầng thứ năm, tầng thứ sáu liên tiếp nhau bị phá nát.
Sáu tầng, coi như bình thường Nhị phẩm Chân Nhân cũng chỉ chống đỡ đến sáu tầng mà thôi.
“Quả nhân đánh giá thấp thực lực của người này, có thể bằng tự thân lực lượng chính diện đánh nát sáu tầng sóng quyền, tại trong Nhị Phẩm Chân Nhân đã xem như là người nổi bật” Trần Huyền Tông lẫm nhiên nói.
Mắt rồng khẽ động, lập tức nhìn ra, Khương Ly có thể đập vỡ sáu tầng sóng đen đã là cực hạn.
Mỗi một tầng sóng sau, sẽ mạnh hơn tầng sóng trước năm phần, tầng sóng sóng thứ sáu, đã mạnh hơn tầng sóng thứ nhất gấp bốn lần.
Đông Ly Chân Nhân quả nhiên bất phàm.
“Bệ hạ, thỉnh thủ hạ lưu tình” Đứng bên cạnh quan sát Hạ Bỉnh Khiêm vội ôm quyền nói.
“Ừm”
Trần Huyền Tông gật đầu, hắn vốn không có ý định giết chết Khương Ly, sở dĩ ra tay toàn lực là muốn thử thách Khương Ly mà thôi. Hiện tại đạt được mục đích tự nhiên sẽ thu tay.
Nhưng ngay lúc hắn muốn rút lui sóng quyền, chợt trợn mắt cả kinh.
Bởi vì tầng thứ bảy sóng quyền cũng nát tan rồi.
“Bảy tầng sóng quyền…làm sao có thể” Hạ Bỉnh Khiêm há hốc mồm, có chút khó tin “Bệ hạ mấy năm trước cùng Sở quốc quốc quân giao đấu một trận, lấy Sở quân Nhị phẩm đỉnh phong thực lực, cũng chỉ dám có thể chính diện đánh nát tám tầng quyền sóng, rồi rồi không dám tiếp tục chống đỡ”
“Đông Ly Chân Nhân làm sao làm được?”
Khương Ly chồng chất hai mươi bảy quyền với nhau, đập vỡ năm lớp sóng đầu tiên, xác thực đã là cực hạn.
Nhưng hắn không muốn dừng lại, bởi vì Thiên Tử Thần Quyền mang tới áp lực để hắn thấy được hi vọng, chỉ thấy Khương Ly tóc đen bay trong gió, cả người lập lòa Bất Diệt Chân Ý. Tiếp theo quanh thân liên tiếp hình thành chín lớp kim giáp, kim quang bắn ra tứ phía.
Đông
Quyền thứ hai mươi tám
Đông
Quyền thứ hai mươi chín
Đông
Quyền thứ ba mươi.
Mỗi một quyền đánh ra, sức ép ép lên cơ thể, khiến xương cốt của hắn rạn rút, máu tươi ứa ra ngoài làn da.
Oành
Quyền thứ ba mươi mốt nổ xuống, cùng trước đó ba mươi quyền uy lực điệp gia với nhau ầm ầm va chạm với sóng đen, lập tức đánh nát tầng sóng quyền thứ tám.
Mà bàn tay phải của Khương Ly cũng gãy vỡ, vang lên tiếng kêu lốp bốp.
“Tầng quyền sóng thứ tám”
Trần Huyền Tông nheo mắt, chỉ có Nhị phẩm đỉnh phong cao thủ mới có thể đánh vỡ nhiều tầng như thế.
Khương Ly vừa sử dụng bộ quyền pháp gì, mà uy lực kinh người như vậy.
Càng để hắn khó tin hơn là Khương Ly đấm ra cực hạn ba mươi mốt quyền, nhưng đó là bởi vì cường độ cơ thể của hắn chỉ tiếp nhận được chừng ấy lực lượng, chứ không phải bộ quyền pháp này điểm cuối.
Đây là một loại quyền pháp điệp gia.
Trần Huyền Tông vừa nhìn liền đoán được tinh túy của Hoành Thiên Quyền.
Bên cạnh Hạ Bỉnh Khiêm cũng cau mày, không phải vì quyền pháp của Khương Ly mà bởi vì hắn thấy được Khương Ly tựa hồ đang mượn quốc chủ Thiên Tử Thần Quyền áp lực để đột phá. Hơn nữa chẳng phải đột phá Chân Nhân, mà là đột phá thân thể cảnh giới.
Thượng Cổ Luyện Thể Thuật
Đông Ly Chân Nhân không chỉ sở hữu thần niệm cường hoành, mà còn tu luyện một môn cao cấp luyện thể thuật.
Thời đại thượng cổ từng tồn tại một trường phái võ đạo, võ giả của trường phái này không tu luyện chân lực, không quan tưởng Chân Nhân, mà mà là từng bước từng bước trui rèn nhục thân, đột phá cực hạn. Những người này tự xưng mình là Thể tu, bọn hắn tu luyện pháp môn thì gọi là Thượng Cổ Luyện Thể Thuật.
Nhưng theo thời đại biến thiên, đủ loại hoa mắt thần công võ kỹ ra đời, chuyên tu nhục thân võ giả càng ngày càng ít.
Hơn nữa Thể Tu mặc dù lực lượng cường đại nhưng lại cũng có rất nhiều nhược điểm.
Ví dụ như thần niệm yếu hơn cùng cảnh giới Chân Nhân võ giả, nên khó lòng chống đỡ huyễn thuật, ảo trận.
Hoặc là Thể Tu muốn đột phá cảnh giới, cần phải thường xuyên tự ngược, cố gắng đánh vỡ cực hạn của bản thân, dẫn đến lưu lại nhiều ám thương, tuổi thọ giảm xuống.
Hơn nữa muốn rèn đúc cơ thể, võ giả cần tốn hao lượng lớn thiên tài địa bảo, cực kỳ tốn kém.
Bởi vậy, khắp Tứ Hoang Thể Tu càng ngày càng ít, thông thường sẽ có một số cường giả kiêm tu nhục thân, coi như phụ trợ chứ thuần chính Thể Tu đã sớm hiếm như lá mùa thu.
Bình thường võ giả tu luyện theo thứ tự luyện huyết, đoán cốt, đúc thân, tụ mệnh, đem thân thể đánh bóng, tới Ngọc Mệnh Đỉnh Cao thì là phàm nhân cực hạn.
Mà cực hạn phía trên, muốn chạm tới liền phải đem thân thể vốn đã đến cực hạn đánh vỡ, rồi tái tạo lại, từ đó thoát thai hoán cốt, quá trình này gọi là Niết Bàn.
Thể tu sau khi phá vỡ thân thể xiềng xích, đột phá cảnh giới mới gọi là Niết Bàn, Niết Bàn cảnh cũng chia thành chín trọng, hay Niết Bàn Cửu Trọng Thiên.
Mỗi lần đột phá một trọng thiên, cần thực hiện một lần đánh vỡ tái tạo thân thể, cho đến lần Niết Bàn thứ chín. Võ giả có thể tay không bóp nát đế binh, một quyền phá tan nhật nguyệt tinh thần, cho dù là Cửu phẩm Chân Đế cũng không dám tranh phong.
Nhưng Thể Tu con đường sao mà khó đi, đừng nói Niết Bàn chín lần, coi như Niết Bàn một lần cũng rất ít người có thể làm được.
Nhưng hôm nay, tại trong ngự thư phòng, Hạ Bỉnh Khiêm đang chứng kiến có người đang muốn Niết Bàn.
“Thất bại rồi ư” Hạ Bỉnh Khiêm chợt thở dài thất lạc, bởi vì Khương Ly đã thu tay, không đấm ra quyền thứ ba mươi hai.
Bởi vì nếu đấm ra quyền này, đón chờ hắn không phải đột phá mà chỉ là một con đường tan xương nát thịt mà chết.
Thấy hành động của Khương Ly, Trần Huyền Tông hiểu ý đem hai tầng quyền sóng cuối cùng thu hồi. Khoé môi nghiền ngẫm nói:
“Có thể đánh nát tám tầng Thiên Tử Thần Quyền, đạo hữu xem như đã hoàn thành điều kiện thứ ba. Đáng tiếc, ngươi muốn đột phá Niết Bàn cảnh, còn thiếu rất nhiều”
Hiển nhiên, Trần Huyền Tông cũng nhìn ra hành động vừa rồi của Khương Ly.
“Cảm tạ quốc quân nương tay” Khương Ly cả người là máu, run rẩy chắp tay.
“Chuyện nhỏ mà thôi”
“Hiện tại Chân Nhân đã hoàn thành hai điều kiện, thứ nhất và thứ ba, điều kiện còn lại, chém giết ba gã Kiếp Tôn, còn phải chờ đến khi Diệt Kiếp Chiến Dịch bắt đầu” Trần Huyền Tông chắp tay sau lưng, thâm trầm nói.
“Tại hạ hiểu rõ”
“Bệ hạ” Ngay lúc này, chợt bên ngoài có tiếng gọi của nội quan.
“Ừm” Trần Huyền Tông mắt rồng khẽ khép, có chút không vui, trầm giọng hỏi vọng ra.
“Có chuyện gì?”
“Khởi bẩm bệ hạ, có người xông Tông Nhân Tự, Độ Nhân trụ trì mời ngài đi qua” Nội quan thành khẩn bẩm báo.
“A! Lại có kẻ to gan dám xông Tông Nhân Tự?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.