Chương trước
Chương sau
“Khương tiểu nhi, nhận lấy cái chết”
Mười trượng Hắc Long lạnh lùng lên tiếng, âm thanh vang vọng khắp kinh thành.
Tiếp theo há miệng, liền phun ra một ngụm long tức, nhắm về phía Khương Ly mà phun tới. Long tức nóng bỏng dị thường, vượt xa vận tốc âm thanh, xé nát không gian mà tới.
Khương Ly giật mình, lập tức cảm nhận được một cỗ nguy cơ chưa từng có, dường như hắn đối mặt không phải là một ngụm long tức bình thường mà là trước đó Trần Thừa Phong thả ra Diệt Huyền Pháo vậy.
Long tức thế đến quá nhanh, Khương Ly không kịp né tránh, chỉ kịp vận dụng Bất Diệt Kim Thân bảo hộ cơ thể.
Oành
Cuồng bạo long tức trong chớp mắt đã đem chín lớp kim giáp đâm thủng, ngay cả bao bọc cơ thể hắn Mệnh Giáp cũng vỡ nát tan tành, Khương Ly sắc mặt trắng bệch, thổ huyết bay ra ngoài.
Bình thường Nhất Phẩm Chân Nhân, bị ngụm Long Tức này phun trúng, không chết cũng trọng thương. Còn may Khương Ly cái khác không nói, thủ đoạn bảo mệnh phải thuộc hàng bậc nhất, ngụm Long Tức này tạo thành thương thế cho hắn, cũng không nặng như trong tưởng tượng.
Bất Diệt Chân Ý
Khương Ly chẳng do dự liền bùng nổ chân ý, lập tức thần tình trở nên nghiêm nghị, tóc đen không gió mà bay. Từ trong thân thể tràn ra từng luồng tang thương Chân Ý . Hắn lặng lẽ tắm rửa trong cuồn cuồn Chân Ý, trước ngực lỗ mấu lập tức khỏi hẳn.
Chỉ là trong cơ thể hắn, lại vẫn tồn tại một tia cuồng bạo Chân Ý, đang tàn sát bừa bãi. Muốn đem tia Chân Ý này trục xuất ra ngoài, trong thời gian ngắn không thể nào làm được.
“Thật lợi hại…vẻn vẹn một chiêu liền khiến ta bị thương. Nếu ta còn chưa đột phá đến phàm nhân cực hạn, trúng phải long tức này nhất định sẽ trọng thương”
Khương Ly ánh mắt ngưng trọng, tâm tư xoay chuyển muốn tìm ra đối sách.
Mà Trần Thừa Dụ tất nhiên không cho hắn thời gian thở dốc. Long tức vừa phun ra, long thân liền đã sấn tới, vừa áp sát chừng ba trượng liền lắc người, tung ra một chiêu Thần Long Bãi Vĩ.
Bành
Lần này, Khương Ly đã có chuẩn bị, vội vã vận dụng Túng Địa Kim Quang lanh lẹ né tránh, đồng thời trong tay Diệt Trần Kiếm cũng hung hăng bổ xuống.
Cheng
Chỉ nghe một tiếng kim loại va chạm, tia lửa bắn tung tóe, Khương Ly một trảm không những không thể phá vỡ lớp vảy giáp, mà ngược lại, Diệt Trần Kiếm suýt rời tay.
Diệt Trần Kiếm từ lúc hấp thu tinh khí của Độc Cô Thành, thiếu một chút liền thăng cấp Tứ Chuyển thượng phẩm Chân Khí, cực kỳ không tầm thường.
Vậy mà chém lên Trần Thừa Dụ Hắc Long Chân Thân, cũng chỉ có thể để lại một vết xước màu trắng mà thôi. Đủ cho thấy, Nhị Đoạn Chân Thân sức phòng ngự, ghê gớm đến cỡ nào.
Đuôi rồng đánh hụt, đầu rồng bỗng nhiên ngửa lên, lại lần nữa phun ra một ngụm long tức.
“Nguy hiểm”
Khương Ly cả kinh, vội vã lật người lần nữa né chiêu số.
Mấy lần đánh trượt, Trần Thừa Dụ tựa hồ tức giận, quanh thân rồng bốc lên nghi ngút khói đen. Mười trượng thân rồng cũng trở nên linh hoạt vô cùng, liên tiếp vồ tới, muốn bắt giữ Khương Ly.
Khương Ly thân hình như cá chạch, nhanh nhẹn bay lượn giữa không trung, tránh thoát từng đòn tấn công của lão. Nhưng bởi vì quá độ vận dụng Túng Địa Kim Quang, tiêu hao rất nhiều khí huyết, khiến cơ thể hắn cũng có chút mệt mỏi, hơi thở trở nên dồn dập.
Mặc dù biết trốn tránh không phải cách hay, nhưng Khương Ly hiện tại ngoại trừ sử dụng lá bài tẩy ra thật không tìm ra cách khác. Mà đúng lúc này, từ trong nhẫn trữ vật màu đen, có một âm thanh thô bỉ truyền vào trong đầu hắn.
“Aaaa là hậu duệ của tiểu Trần Cảnh tiểu tử, hơn nữa còn đem Huyền Long Chân Thân tu luyện tới nhị đoạn. Tiểu tử tình thế của ngươi tựa hồ không mấy lạc quan, có muốn ca thay ngươi thu phục đối phương không?”
“Ừm” Khương Ly giật mình, đoán được chủ nhân của giọng nói này là ai, trầm giọng hỏi: “Ngươi có biện pháp đối phó Nhị Đoạn Huyền Long Chân Thân?”
“Huyền Long Chân Thân, liền cái này? Nó vốn là dĩ là do Trần Cảnh tiểu tử năm đó quan tưởng bản long mà ra. Hiện tại, ca chỉ lần lộ diện, rồng rắn cái gì đều phải quỳ” Trong nhẫn đầu rồng đắc ý nói.
Huyền Long Chân Thân là năm đó Kinh Dương Vương quan tưởng con Nghiệt Long mà ngộ đến? Khương Ly khẽ khịt mũi coi thường. Nếu nó mạnh như vậy, còn bị bắt nhốt ở trong nhẫn hơn ngàn năm sao? Tuy nhiên, nếu con rồng này thật có biện pháp đối phó Nhị Đoạn Chân Thân, hắn tự nhiên sẽ không liều mạng trọng thương….
“Như thế nào, tiểu huynh đệ, chỉ cần ngươi thả ca ra, ca đảm bảo giúp ngươi thu phục đối thủ” Đầu rồng lên tiếng dụ dỗ.
Mà trong lúc Khương Ly cùng Nghiệt Long đang trao đổi, thì Trần Thừa Dụ long thân đã quất tới. Khương Ly không dám chậm trễ, bàn tay phải chợt bốc cháy, đỏ như sắt nung, hướng thân rồng ra quyền.
Oành oành oành …
Liên tục đấm mười tám quyền, mỗi quyền hóa thành từng tầng từng tầng sóng gợn, đánh mạnh vào cứng cáp vảy rồng. Mười tám quyền chồng chất lên nhau, tạo thành một lớp sóng mạnh, va chạm với thân rồng, kình lực bắn ra bốn phía, trời đất chấn động.
Chấn động tản đi, Khương Ly mượn lực mà bứt ra sau, mặc dù lần nữa thành công trở ra, nhưng cùng Nhị Đoạn Chân Thân đối cứng, lực phản chấn để lục phủ ngũ tạng của hắn rung động, suýt nữa phun ra một ngụm máu, bị hắn giữ lại nuốt vào trong bụng.
Nhị Đoạn Chân Thân, Chân Vương bên dưới vô địch, quả nhiên danh bất hư truyền.
Nhưng lúc này, không chỉ Khương Ly chấn động trong lòng, mà Trần Thừa Dụ cũng kinh hãi cực kỳ.
Trước mắt Khương Tiểu nhi thủ đoạn ngoài dự liệu của lão. Cũng không nghĩ, chính mình đã triển khai Chân Thân, lại vẫn chưa thể đem hắn đánh giết.
“Mặc dù ngươi thủ đoạn cao minh đi nữa, nhưng Nhị Đoạn Chân Thân mạnh mẽ không phải ngươi có thể hiểu được. Lão phu trong lúc tiến hóa Chân Thân, đã ngộ ra một chiêu bí thuật. Được chết dưới thuật này, là vinh hạnh của ngươi…Long Thuật, Thất Sát”
Trần Thừa Dụ thân rồng dựng đứng giữa không trung, quanh người lần lượt hiện lên bảy viên cầu màu đen.
Thất tinh xâu chuỗi, thất sát lực lượng, hóa thành bảy tia hắc quang. Bảy tia hắc quang này, cực kỳ nhạt, dường như ánh sáng của đom đóm. Nhưng loại hắc quang như có như không này, lại làm cho Khương Ly sau lưng phát lạnh.
Cảm giác, chỉ cần bị hắc quang đụng tới, sẽ lập tức tịch diệt mà tiêu tan.
Thuật này rất mạnh, không thể đối cứng, chỉ có thể chạy. Ngay cả dùng Chân Vương một đòn đều không đủ.
Chân Vương một đòn, mặc dù sức phá hoại mạnh mẽ, nhưng phải ra tay bất ngờ, cũng như đánh trúng đối thủ. Trần Thừa Dụ nhị đoạn Chân Thân, nói về lực phòng ngự, chỉ sợ không thua kém Chân Vương cảnh là bao. Nếu dùng bừa bãi, có thể giết chết lão được không, còn là một ẩn số.
Đối cứng tất nhiên là chẳng thể làm được, chỉ có thể bỏ chạy, hoặc là dùng…
Định Thân Thuật
Thuật này, là mượn sức mạnh thần niệm, vây khốn địch nhân, vì thế nên không tiêu hao khí huyết. Từ lúc thần niệm của Khương Ly đột phá cảnh giới Niệm Như Thác Đổ, Định Thân Thuật cũng đã mạnh mẽ hơn trước rất nhiều.
Chỉ tay, võ giả tu vi thấp hơn Khương Ly, sẽ vĩnh viễn bị ổn định tại chỗ, trừ khi Khương Ly giải thuật.
Lý cường độ thần niệm hiện tại của hắn, ổn định Nhất phẩm sơ kỳ, dễ như ăn cháo, Nhất phẩm trung kỳ có thể ổn định mười hơi thở, Nhất phẩm hậu kỳ có thể ổn định ba hơi thở, mà Nhất phẩm đỉnh cao có thể ổn định một hơi thở.
Chính là Nhị phẩm Chân Nhân, nếu trong lúc ra chiêu bị định một cái, cũng sẽ thất thần trong chốc lát, bị ép gián đoạn chiêu thức.
Đối mặt với sát chiêu không thể nào địch nổi. Khương Ly ánh mắt lộ ra tia xám trắng, ngón tay nhanh chóng vươn ra, cách không hướng Hắc Long Điểm nhẹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.