Chương trước
Chương sau
Bên trong Hắc Thị nơi đình nghỉ mát, Khương Ly dựa vào cột đá ngắm hoàng hôn. Đại La thành hoàng hôn rực đỏ, từng tia ánh nắng cuối cùng le lói chiếu qua làn cây. Hắn đến kinh đô đã mấy hôm, đúng là lần đầu tiên yên lặng ngắm cảnh.
Ngồi ở bên cạnh Khương Ly, Hạ Tuyết Đình nhắm mắt tu luyện, nàng tu luyện công pháp ban đầu vốn là Thanh Hàn Quyết, một môn cực phẩm phàm công của Lạc Thần Tông, có thể tu đến Ngọc Mệnh cảnh. Nhưng vì căn cơ chưa sâu, được Khương Ly đổi lại thành một môn công pháp cùng thể chất của nàng tương thích tên là Băng Ngọc Chân Công.
Băng Ngọc Chân Công về lý thuyết có thể tu luyện đến Nhị phẩm Chân Nhân, sau đó thì cần tìm con đường khác, mà thực ra, đến Nhị phẩm Chân Nhân, võ giả không còn phụ thuộc quá nhiều vào công pháp. Từ Chân Nhân đến Chân Vương là một cửa hạm cực kỳ khó để vượt qua, không những cần tích lũy chân lực, còn cần cảm ngộ thiên địa đạo lý.
Nhất phẩm Chân Nhân có thể sống ba trăm năm, Nhị phẩm có thể sống năm trăm năm mà Tam phẩm Chân Vương lại có thể dễ dàng đạt tới ngàn năm tuổi thọ. Chân Vương chính là hàng thật giá thật lão bất tử.
Lấy Hạ Tuyết Đình tư chất, nếu cung cấp đầy đủ tài nguyên công pháp, có danh sư chỉ dậy, đột phá Chân Nhân không phải việc quá khó. Nhưng mà hắn chỉ vì nàng dẫn đường, còn đi được tới đâu còn phụ thuộc vào tạo hóa của nàng.
Khương Ly không chú ý tới bên cạnh thiếu nữ, mà đặt ánh mắt lên vỏ kiếm màu xám trên tay.
Lúc trước dùng Thiên Nhân cảm ứng, hắn cảm nhận được từ trong vỏ kiếm thấp thoáng một tia ẩn nấp kiếm ý, bình thường Thần Niệm khó lòng nhìn đến. Chỉ có những người từng trải qua Thiên Nhân Hợp Nhất, sở hữu trạng thái Thiên Nhân thì mới vô tình bắt được. Luồng kiếm ý đó vừa quen thuộc vừa xa lạ, nhưng lại khiến nội tâm hắn khát khao thèm thuồng.
Ngồi quan sát thật lâu, lật qua lật lại vỏ kiếm
Khương Ly chợt nhắm mắt, quanh thân tỏa ra khí tức kỳ dị, chốc lát bước vào trạng thái Thiên Nhân.
Không biết thì hỏi: “Xin hỏi vỏ kiếm huynh, ngươi tên là gì?”
“Hoặc Thiên...Hoặc Thiên…Hoặc Thiên....”
“Hoặc Thiên? Xem ra năm đó thanh Đế Binh kia gọi là Hoặc Thiên…Chủ nhân của ngươi tên là gì?”
“Hoặc Thiên...Hoặc Thiên…Hoặc Thiên....” Quảng Cáo
Khương Ly nhíu mày, vỏ kiếm này đã quá cổ lão, có thể trả lời vấn đề mười phần sơ sài. Sau một hồi hỏi han, cho đến khi kết thúc Thiên Nhân trạng thái, hắn chỉ biết được một tin tức, thanh Đế Binh mà vỏ kiếm bao bọc năm đó tên là Hoặc Thiên hoặc cũng có thể chủ nhân của nó gọi Hoặc Thiên.
Nhưng chỉ dựa vào đẳng cấp của kiếm ý, có thể đoán được nhân vật tên Hoặc Thiên này, năm đó cường hoành mạnh mẽ đến cỡ nào.
Võ giả tu luyện ý cảnh, ban đầu là Chân Ý, Chân ý cảm ngộ đến tận cùng mới lột xác thành Đạo ý.
Mà Đạo ý tu luyện đến tận cùng, chưởng khống một đạo, gọi là Chưởng Vị.
Chưởng Vị cấp bậc, trước nay chỉ có Chân Đế mới có thể đạt tới, hơn nữa không phải bình thường Chân Đế.
Mỗi vị Chưởng Vị Đế Quân đều có Phong Hào của riêng mình.
Đương thời Đông Hoang Thập Đế chỉ có vài ba vị đạt tới cấp bậc Chưởng Vị, đạt được Phong Hào.
Mà tia kiếm ý bên trong vỏ kiếm, thình lình đạt đến cấp bậc Đạo nguyên. Đạo nguyên là đại đạo bản nguyên, còn ở phía trên Chưởng Vị Đạo Ý, đây chính là Thánh Nhân lĩnh vực.
Từ đó có thể suy đoán ra, vị Hoặc Thiên cường giả này rất có thể là một vị Chí Cường Đế Quân. Vì thế, hắn mới coi trọng vỏ kiếm như vậy.
Càng kỳ lạ hơn, tia kiếm ý này, cùng hắn cảm ngộ Bất Diệt Chân Ý có chút tương tự.
Giống như lời của Độc Cô Duy Thiên nhận định, nếu hắn muốn, có thể kích phát tia kiếm ý này, cùng địch nhân liều mạng. Chân Đế không nói, Chân Vương, thậm chí là Ngũ phẩm Chân Vương, nhất thời không đề phòng bị hắn ám toán, cũng có thể bị đánh chết tươi.
Càng quan trọng hơn, Diệt Trần kiếm nếu bị Kiếm ý lây nhiễm, đối với tương lai của hắn cực kỳ có lợi. Quảng Cáo
……….
Thấp thoáng hoàng hôn đã tắt, trời chuyển đêm, Khương Ly gian phòng vẫn sáng đèn. Hạ Tuyết Đình tu luyện cả buổi chiều mệt mỏi đã đi ngủ từ sớm.
Hắn đi qua phòng nàng, liếc nhìn đang hít thở đều đều thiếu nữ, nhẹ quay lưng. Chốc lát, thân hình lấp lóe mấy cái liền biến mất khỏi hắc thị.
Ước chừng mười hơi thở hắn đã đến trước tiệm rèn của A Công.
Tiệm rèn nằm trong lối nhỏ, khách quan thưa thớt, lúc này trước cửa tiệm không một vị khách nhân.
Nhìn thấy Khương Ly thình lình xuất hiện, Tiểu Tước giật mình vội vã trốn sau rèm, nàng tựa hồ rất sợ hãi hắn.
“Khương huynh đến rồi?” A Công vẫn tiếp tục đúc luyện thanh kiếm trên tay, không quay đầu hỏi vọng ra.
“Ta đã đến” Khương Ly khoan thai đi vào trong tiệm, rất tự nhiên kéo ghế ngồi xuống. Chăm chú nhìn cảnh A Công làm việc.
Người này trên lưng vết thương đã khép kín, chỉ để lại một vết sẹo bắt đầu từ vai phải kéo dài tới bụng trái. Nhưng gã tựa hồ không quá để ý tới thương thế, vẫn hùng hục gõ búa. Từng nhát gõ chát chúa nhìn như liên miên bất tuyệt, nhưng nếu nghe kỹ có thể cảm nhận được bên trong đó từng chuỗi quy luật rõ ràng.
Hiển nhiên, A Công đang dùng một loại thủ pháp đặc biệt để luyện khí.
Không để hắn chờ lâu, ước chừng nửa khắc, thanh kiếm rốt cuộc được sửa xong, A Công cầm kiếm ném vào thùng nước, dùng khăn vải lau mặt. Mà tiểu cô nương Tiểu Tước cũng nhanh nhẹn bưng đến một bát nước to. Gã cúi người cầm lấy bát nước uống cạn, ôn nhu xoa đầu cô bé, rồi đến gần Khương Ly mở miệng hỏi.
“Khương huynh hiệu suất thật nhanh, chỉ mới ba bốn ngày đã chuẩn bị được cả Canh Kim lẫn Lôi Ngân” Quảng Cáo
Khương Ly cười nhạt, không nói gì. Hắn từ trong túi trữ vật lấy ra hai khối kim loại, một màu vàng chói nóng rực, một màu bạc óng ánh lôi quang. Canh Kim là ngũ phẩm chân kim, Lôi Ngân là tứ phẩm chân kim đều là bảo vật hiếm có. Người bình thường muốn kiếm được không phải chuyện dễ dàng. Nhưng đối với chưởng quản Hắc thị Tô phu nhân thì chẳng đáng nhắc đến.
“Canh Kim làm mũi, Lôi Ngân làm thân, Khôn Cương làm vành, lại dùng trận pháp vây quanh. Chỉ làm như thế mới có thể hoàn toàn lưu giữ Kiếm ý. Nếu Khương huynh muốn dưỡng kiếm, càng thêm tiện lợi”
A Công nói.
Khương Ly nhếch miệng. A Công này là người tinh minh, đã đoán được mục đích thật sự của hắn.
“Mời đưa vỏ kiếm cho ta”
Khương Ly lấy ra vỏ kiếm, cẩn thận đặt lên tay của A Công, chăm chú nhìn từng thao tác của gã.
“Trước hết chúng ta cần bài trừ đi gỉ đồng cùng tạp chất, tiếp theo lần lượt chế tạo mũi, thân cùng vành vỏ kiếm…”
Gã nói rồi vung tay một cái, vỏ kiếm lóa thành một tia sáng xám bay vào trong lò lửa.
Cái lò lửa này, chỉ là lò củi bình thường, hoả lực không mạnh, muốn loại bỏ gỉ đồng còn khó khăn, nói chi nung chảy Chân Kim.
Khương Ly hừ to, từ trong miệng phun ra một ngụm đen ngòm Phần Thiên Ma Diễm bắn vào trong lò, gia trì trong lò phàm hỏa.
Mà đứng sát lò luyện A Công bị ma hỏa nhiệt lượng ảnh hưởng, toàn thân mồ hôi rũ rượi, ánh mắt kiêng kỵ nhìn qua Khương Ly. Bởi vì hắn vừa gặp liền biết ngay đây là Ngũ chuyển trung phẩm Chân Hỏa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.