Vũ Ninh Hầu là người tùy tiện, Khương Ly cũng không quá cầu kỳ, vì thế hai người lễ bái sư vẻn vẹn chỉ một bình rượu cùng một con Giao Kim Lý.Đúng vậy, ông lão vừa nhận hắn làm đồ đệ, liền cao giọng giảng một tràng đạo đạo lý, nói cái gì Lạc thuật không thể khinh truyền, nói cái gì tôn sư trọng đạo, nói cái gì hồ hồ giả giả, rồi thẳng thừng tịch thu Giao Kim Lý coi thành lễ vật bái sư, để Khương Ly thầm nhổ nước bọt.Sau đó, Lão Hầu Gia cũng tựa hồ không còn hứng thú câu cá, liền chống thuyền một mạch hướng phương bắc mà đi.Ba ngày sau, thuyền gỗ đến trước một đầm lầy rộng lớn, phóng mắt nhìn không thấy giới hạn. Nơi này giống như một thế giới tĩnh mịch, trong phạm vi mấy ngàn dặm chỉ thấy trắng xóa màn sương.“Đây là Vân Mộng Trạch sao?” Khương Ly than nhẹ hỏi.“Đúng vậy” Vũ Ninh Hầu chống thẳng sào gật đầu: “Mảnh đầm lầy quanh năm bị sương mù bao phủ này chính là Vân Mộng Trạch. Bên trong ẩn núp vô số mạnh mẽ Lạc thú, ngay cả lão phu cũng không dám thâm nhập quá sâu.”“Như vậy Thương Mang cổ đạo ở đâu?” Khương Ly chần chờ nói, hắn đối với địa điểm này nhớ mãi không quên.Lão Hầu gia lườm hắn một cái trầm giọng: “Ở Vân Mộng Trạch trung tâm, cứ mỗi ngàn năm, nơi đây sương mù sẽ có một lần lui tán, lộ ra cổ đạo, dẫn đến rất nhiều hạng người tham lam chạy tới thăm dò, để rồi bỏ mạng bên trong. Đi thôi, cổ đạo kia cũng không có vật gì tốt, không cần để ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-ly-tran-kiep-diet/1716843/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.