“Ừm” Khương Ly thần sắc ngưng tụ, nghiệm nghị liếc nhìn ông lão. Bất Diệt Chân Kinh là công pháp chủ tu của hắn, năm xưa chỉ tu luyện quyển thứ nhất, Phàm Nhân Thiên, người khác biết thì cũng không sao. Nhưng Chân Nhân Thiên khác biệt, đây là một môn chỉ thẳng Đế cảnh tuyệt thế thần công.Nếu để lộ ra ngoài, đừng nói Chân Nhân cao thủ, ngay cả Chân Vương đại năng cũng sẽ động tâm. Dù sao, thẳng hướng Đế cảnh Chân công thiên hạ hiếm có, một bộ Đế kinh đủ để Đông Hoang nhấc lên một trận gió tanh mưa máu.Nếu ngồi trước mặt là kẻ khác, Khương Ly chỉ sợ muốn giết người diệt khẩu. Thất phu vô tội, mang ngọc có tội, hắn hiện tại không có tu vị tại thân, sao dám để lộ bí mật. Nhưng nhìn thấy bên trong đôi mắt đục ngầu chỉ bao hàm chờ mong hồi hộp, không hề tham lam, Khương Ly trầm ngâm vài chút, sau đó thẳng thắn gật đầu.Lạc Trường Sinh gặp hắn khẳng định, già nua khuôn mặt chợt toát ra vui mừng, ngửa đầu cười phá lên. Tiếng cười vui vẻ phá tan bầu không khí tĩnh lặng, lại thê thương, lại có đôi chút phức tạp cùng hâm mộ. Biểu lộ trăm mối cảm xúc đan xen, khiến Khương Ly sững sờ, trong đầu không tự chủ hiện lên năm đó sư tôn hình dáng.“Khương tiểu tử, nói thật cho lão phu, ngươi giấu diếm ta tu luyện môn phá võ công kia có phải tên là Bất Diệt Chân Kinh không?”“Ha Ha Ha, tốt tốt tốt, tiểu tử ngươi làm rất khá, lão phu thu ngươi làm đồ đệ quả thật không phí công”“Đồ đệ ngoan, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-ly-tran-kiep-diet/1716818/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.