Vừa ra ngoài chưa được hai phút, Mạc Cẩn liền thấy vị tổng giám đốc nào đó ra khỏi phòng làm việc, lúc đi còn khinh thường liếc Mạc Cẩn một cái.
Nhìn bóng dáng lả lơi kia, Mạc Cẩn cười lạnh rồi hừ một tiếng, quả thật còn không bằng cô ả Tống Chi Tình, tổng giám đốc nghệ thuật cái quái gì? Cứ như là gái tiếp rượu vậy.
Mạc Cẩn lắc đầu cười cười, phải nói phẩm vị của Cố Cảnh Ngôn thật là càng ngày càng kém.
- Tiểu Cẩn, Tổng giám đốc gọi em vào trong có việc.
Chị Từ phán một câu khiến cho Mạc Cẩn vui quá hóa buồn.
Ngàn lần cô không muốn vào đó, nhưng mà ‘lệnh’ thông qua miệng của chị Từ, cô không dám phản kháng “ý chỉ” của Cố Cảnh Ngôn quá rõ rệt. Có lẽ Cố Cảnh Ngôn cũng đã dự liệu sẵn chuyện này, nên mới gọi nội tuyến cho chị Từ để kêu cô vào.
Rơi vào đường cùng, Mạc Cẩn chỉ có thể đi nộp mạng.
Sau khi gõ cửa, vừa vào trong, Mạc Cẩn đã bị người đàn ông động dục nào đó ôm chầm lấy, áp sát mặt cửa, hôn lấy hôn để khiến cho cô choáng váng mặt mày, thân thể mềm nhũn, mất hết sức kháng cự dựa vào lòng của anh.
Hôn thế nào cũng không cảm thấy đủ, Cố Cảnh Ngôn ghé sát tai Mạc Cẩn, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Con mèo hoang nhỏ đáng ghét, để xem anh trừng trị em thế nào!!!
Mạc Cẩn thở hổn hển, miệng rên ư ử, hai mắt đầy sương, gương mặt toát ra vẻ mê hoặc lòng người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long/3266523/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.