Buổi chiều, Mạc Cẩn xin thư ký Từ cho nghỉ, vì hôm nay là ngày Ôn Hinh thử áo cưới. Cô là phù dâu đương nhiên cũng phải đi thử lễ phục.
Thư ký Từ không nói gì, thoải mái đồng ý, mà cô cũng đã nói trước với Cố Cảnh Ngôn rồi.
Đến tiệm áo cưới, Ôn Hinh vừa nhìn thấy Mạc Cẩn thì phấn khích muốn bổ nhào vào người cô, lại bị người đàn ông cao ráo lạnh lùng bên cạnh ôm lại, nói:
- Không được làm bừa!
Lúc này Ôn Hinh mới sực nhớ ra mình đang có thai, phải cẩn thận, bèn nghịch ngợm le lưỡi với người đàn ông của mình:
- Em biết rồi. Tại nhìn thấy tiểu Cẩn em nhất thời hưng phấn quên mất thôi mà – Chất giọng nũng nịu kia quả thật khiến Mạc Cẩn lấy làm kinh hãi.
Này… Đó có phải là Ôn Hinh nghiêm trang mà cô biết không vậy? Còn chưa hồi phục tinh thần, Mạc Cẩn đã bị Ôn Hinh ôm chầm lấy:
- Tiểu Cẩn, tớ rất nhớ cậu!
- Tớ cũng nhớ cậu, tiểu Hinh – Mạc Cẩn cười ngọt ngào.
Hai cô gái hết sức phấn khởi hàn huyên một hồi lâu, mãi đến khi người bên cạnh không nhịn được lên tiếng nhắc nhở họ mới thôi không nói nữa.
Ôn Hinh đã thử xong áo cưới, đang đứng trước gương để cho những trợ lý sửa sang lại y phục và trang sức, còn chú rể tương lai cũng đã diện một bộ âu phục đen, đứng bên cạnh cô gái của mình. Tuy rằng vẻ mặt của anh vẫn lãnh đạm như bình thường, nhưng ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long/3266508/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.