Sáu giờ chiều, nhân viên công ty tan sở.
- Tiểu Cẩn, đã tan tầm rồi còn không về sao? – Thư ký trưởng sắp xếp xong đồ đạc quay sang hỏi Mạc Cẩn.
Mạc Cẩn cười hì hì, hơi mất tự nhiên nói:
- Chị Từ về trước đi, em đợi bạn cùng về.
- Được, vậy chị về trước, tạm biệt – Thư ký trưởng cười cười.
- Tạm biệt.
Sau khi thư ký trưởng vào thang máy, Mạc Cẩn lập tức gọi điện thoại cho Thúy Thúy.
- Alô, Mạc Cẩn? Tớ đang đợi ở dưới lầu nè, cậu mau xuống đi.
- À… Thúy Thúy nè, dạo này tớ vẫn phải ở cùng với dì họ, nên tạm thời không về trường với cậu được – Mạc Cẩn dè dặt.
- Vậy hả? Được rồi, để tớ kêu Tường Tử đến đón.
Cái đầu chứa dây thần kinh siêu thô to của Thúy Thúy không hoài nghi một chút nào, hoàn toàn tin vào lý do thoái thác của Mạc Cẩn. Dù sao gần đây Mạc Cẩn cũng không ở kí túc xá nữa.
- Được, vậy mai gặp lại – Mạc Cẩn thở phào nhẹ nhõm.
- Được! À, hay là hôm nào đến nhà dì họ của cậu chơi đi.
Thúy Thúy bất thình lình phán một cậu khiến cho Mạc Cẩn giật bắn. Cô làm gì có dì họ chứ, lời thoái thác vừa rồi của cô để lộ ra sơ hở mất. Cô cười ngượng:
- Ha ha, được, hôm nào rảnh tớ dẫn cậu đến, hôm nào rảnh thì đi.
- Được, vậy tớ về đây. Cậu nhớ cẩn thận.
- Tớ biết rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long/3266505/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.