Làm sao có nhà sản xuất lớn nào mạo hiểm ký hợp đồng người phát ngôn với cô chứ? Tìm một người có địa vị ổn định, tài nguyên ổn định không phải càng tốt sao?
"Em vẫn chưa hiểu ý của anh." Anh Triệu đầy ẩn ý nói: "Chuyện này nếu mà để cho người khác có thể khó hơn một chút, nếu là em thì..."
"Em làm sao?"
"Nếu như em có thể lấy được vai nữ chính từ trong tay Mộ Thanh Lương, vậy qua một khoảng thời gian nữa cô ta chấm dứt với thương hiệu trang sức, em có lẽ cũng có thể lấy được nó."
"..."
Anh Triệu bên kia, đứng nói những chuyện không giúp ích được gì.
Anh Triệu hướng dẫn từng bước: "Có chỗ dựa vững chắc như nhà họ Yến, em muốn cái gì, không phải vẫy vẫy tay, ngoắc ngoắc ngón tay là có thể đạt được sao?"
Vân Nguyệt có chút bất lực, luôn luôn có người nghĩ sự tình đơn giản đến như vậy, cứ cho là có chỗ dựa vững chắc, nhưng nếu như thực lực không xứng, thì cũng vô dụng, huống hồ, cô cũng không quen với việc ngoắc ngoắc ngón tay đã có thể hoàn thành mọi mong muốn thành sự thật.
"Anh nói thương hiệu trang sức kia ở trong nước là đứng đầu và đứng thứ hai?" Vân Nguyệt hỏi: "Anh Triệu, anh quăng việc này cho em giải quyết, không thấy ngại sao?"
"Có gì mà ngại chứ, cũng đâu phải anh dụ dỗ đàn ông."
"..."
"Chúng ta phải rèn sắt khi còn nóng, biết không?" Anh Triệu tận tình khuyên bảo, răn dạy: "Em xem em dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-voi-anh-trang/3352167/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.