Mọi chuyện phát triển thuận lợi hơn so với tưởng tượng của Khương Gia Di.
Chiều hôm sau, Chu Tự Thâm đến đón cô, bầu không khí có chút vi diệu và ngượng ngùng. Chỉ là cả anh và Lương Hà đều tỏ vẻ bình tĩnh thoải mái, phong thái ung dung khiến cô cảm thấy mình trở thành người không tự nhiên nhất.
Sau đó, bọn họ vào phòng khách nói chuyện, để lại cô ở ngoài một mình. Dáng vẻ của Lương Hà lúc này rất giống lúc dỗ dành cô khi gặp phải tình huống tương tự ngày nhỏ, dường như đang nói “người lớn có chuyện muốn nói, con tự mình chơi một lúc”.
Chu Tự Thâm yên lặng đứng nhìn một bên, anh vẫn chưa lên tiếng, ánh mắt ẩn giấu nụ cười.
“Hai người nhìn con như vậy làm gì”. Khương Gia Di đỏ mặt quay người lại: “Con cũng không định nghe trộm, con còn rất nhiều thứ phải làm”.
Nói xong, cô chạy liền một mạch lên lầu, tà váy biến mất cuối cầu thang.
Lương Hà mỉm cười quay đầu lại, đúng lúc nhìn thấy nét mặt lúc này của Chu Tự Thâm. Ánh mắt anh vẫn hướng về phía cầu thang, ý cười trên mặt vẫn vẹn nguyên.
Một lúc sau, Chu Tự Thâm thu ánh mắt lại, khẽ gật đầu khi đối diện với bà.
“Chúng ta vào nhà rồi nói”. Dáng vẻ và giọng điệu của Lương Hà rất lịch sự, ánh mắt cũng khá dịu dàng.
“Vâng”.
…
Khương Gia Di ở suốt trong phòng ngủ, nhưng không thể tập trung vào việc gì. Cô cũng không có tâm trạng, chỉ có thể kéo Trần Thiện và Kỷ Tân Nghiên vào nói chuyện trên Wechat.
Ba người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503064/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.