Kết quả đúng là anh rất thiếu chừng mực.
Một bóng nhỏ run rẩy dán lên mặt tường, tai thỏ mềm nhũn rũ xuống, vành tai vừa vặn chống vào ga trải giường, cọ một chút tạo ra nếp gấp khó nhìn thấy.
Đầu ngón tay ấm áp chạm vào gáy, sau đó nhẹ nhàng trượt xuống như vuốt ve một con vật nhỏ, lướt qua từng đốt sống cổ nhô ra của cô. Cô cũng giống như mèo con bị sờ lưng, bất giác hơi cong mình lại.
Giây tiếp theo, cô bị bóp eo kéo người trở lại, kéo theo vệt nước mắt ướt đẫm. Nắm lấy một góc gối, ngón tay mảnh khảnh chỉ có thể kéo hai cái trong vô vọng, cuối cùng đành phải mềm nhũn buông ra.
Đôi mắt của cô đỏ ửng, chóp mũi và môi cũng đỏ, đầu ngón tay lẫn lòng bàn tay trắng nõn hơi phiếm hồng, nhìn vào thực sự không khác gì một cô thỏ ngốc nghếch.
Chính xác mà nói, là một con thỏ bị sói lừa mất sạch sành sanh.
Một con sói nào đó đeo bờm tóc cho cô, còn “tốt bụng” và “quan tâm” nhắc nhở: “Em nhớ đeo cho chắc”.
Làm sao có thể đeo được…
Khương Gia Di có thế nào cũng không ngờ tới, Chu Tự Thâm còn có “thú vui xấu xa” này, hơn nữa định nghĩa khoảng thời gian của từ “đêm nay” cũng quá mơ hồ. Cô còn tưởng rằng chỉ là mấy tiếng đồng hồ ở công viên giải trí.
Sự thật chứng minh, quyền quy định cuối cùng thuộc về anh.
…
Mặt “cường thế mạnh mẽ” của anh đã được thể hiện ngay trong lúc này.
Trước khi đi ngủ, Khương Gia Di không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503062/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.