Cánh môi ướt át nhẹ nhàng quấn lấy nhau, sự run rẩy vừa tinh tế vừa mãnh liệt khiến đầu óc cô trở nên quay cuồng, bờ môi căng mọng đỏ hồng truyền đến cảm giác rần rần tê dại.
Cơ thể Khương Gia Di mềm nhũn, máu dồn hết lên não.
Đêm đó cô uống say chuếnh choáng, lý trí không tỉnh táo nên không quá mẫn cảm nhạy bén với một số chuyện, khác hẳn lúc này. Cô có thể nghe rõ từng câu nói trêu đùa của anh, cảm nhận được từng động tác mang đến xúc cảm cháy bỏng dần bị phóng đại.
Cô chợt mím môi lại.
Chu Tự Thâm rũ mắt, khóe môi khẽ cong lên cười.
Sự e thẹn lẫn lúng túng thay phiên nhau chiếm giữ cảm xúc của Khương Gia Di, cô loạng quạng đưa tay lên che khuôn mặt và bờ môi anh.
Khuôn mặt anh chỉ còn chiếc mũi không bị bàn tay cô ngăn lại, sống mũi cao thẳng tắp, chóp mũi tinh xảo giống hệt như những bức tượng điêu khắc tỉ mỉ.
Nhất thời cô quên mất sự lo lắng ban nãy, lặng lẽ quan sát anh.
Đẹp trai thật đấy…
Bỗng nhiên, Khương Gia Di hét lên chói tai.
Bàn tay của anh đang nắm chặt đùi cô chợt siết lại, nhéo nhẹ cô một chút tựa như nhắc nhở.
“Anh, anh không được động đậy!”
Nghe vậy, Chu Tự Thâm hơi nghiêng đầu, ý nói cô dịch tay ra.
Khương Gia Di chớp lấy cơ hội ra điều kiện với anh: “Anh thả tôi xuống thì tôi sẽ buông tay ra”.
Anh không trả lời, giây tiếp theo, một bàn tay đang giữ chân cô thả lỏng, dễ dàng dùng một tay còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503011/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.