Sau khi ăn cơm tối, Khương Gia Di trở về chung cư gần trường học.
“Về rồi hả?”
Cô vừa vào cửa, một giọng nữ lười biếng truyền tới từ phòng khách. Khương Gia Di xoa mặt, chẳng còn sức lực lên tiếng mà ngã người lên sô pha.
Trần Thiện không kìm được phá lên cười, khuôn mặt xinh đẹp rất có khí khái: “Ăn bữa cơm thôi mà sao cậu cứ như bị nam yêu tinh ép khô không bằng?”
Khương Gia Di ôm gối thì thầm: “Nói anh ta là nam yêu tinh hình như cũng không oan đâu…”
Trước mặt Chu Tự Thâm, tất cả cảm xúc và phản ứng của cô đều bị anh khống chế, phải lấy một trăm phần trăm tinh thần mới đối phó nổi.
Trần Thiện không nghe rõ: “Cậu nói gì cơ?”
“Không có gì”.
Khương Gia Di chửi thầm bản thân mê muội nhan sắc của anh mà không đủ kiên định.
“Hôm nay bọn mình đã nói rõ ràng cho nên sẽ không có chuyện về sau nữa. Hơn nữa, bọn mình cũng không lưu phương thức liên lạc”.
“Mặt đẹp, dùng tốt lại còn không dính người, nói cắt đứt là cắt đứt, người đàn ông này được đấy”.
Nói cắt đứt là cắt đứt? Đúng là như vậy.
Đêm đó, cô giả vờ là “tay chơi già đời” lừa anh, đến cuối mới bị anh phát hiện là “vi phạm lần đầu”; trong cơn say mơ hồ, cô không nhìn thấy rõ nét mặt của người đàn ông nhưng biết anh đã dừng lại ngay lập tức.
Vậy mà cuối cùng sự việc vẫn xảy ra.
Cô luôn miệng phân bua mình không cần cái gọi là “phụ trách”, cũng yêu cầu anh tôn trọng nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-long-le-vu/503006/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.