Tu Viên xem xong đống sách trong kho thì đi ra ngoài phòng khách nói với Viêm Đằng và Chiêu Ngạn: “Ta đã kiểm tra rồi, không có cái tên nào là Lâm Nhất Chỉ cả, cũng không có ai từng nói qua chuyện gì hoặc làm gì liên quan đến ngọc bội Thái Cực Song Diện Bảo được ghi chép lại tại Quỷ giới. Nếu đã chiêu hồn được, tại sao không chiêu thêm vài lần hỏi cho rõ?”
Chiêu Ngạn lắc đầu: “Thuật chiêu hồn không chỉ tiêu tốn pháp lực, còn tiêu tốn khí tức của người thi pháp. Một tháng chỉ có thể làm được một lần thôi.”
Tu Viên lại nói: “Không chiêu hồn được thì vẫn có thể thông qua đồ vật nhìn thấy ký ức cuối cùng trước khi chết của một người.”
“Bằng các nào?” Chiêu Ngạn nghe vậy liền mừng rỡ lên.
“Ta không biết, nhưng ở Quỷ giới có một cao nhân làm được điều đó. Chỉ là, nếu ta nói cho các ngươi biết nơi hắn ở, quý nhân nhà ngươi phải giúp lại ta một việc khác.”
Chiêu Ngạn chưng hửng, nhìn sang Viêm Đằng. Viêm Đằng hỏi: “Việc gì?”
Tu Viên nói với Chiêu Ngạn: “Ngươi tạm ra ngoài một lúc. Việc này là bí mật của riêng ta.”
Chiêu Ngạn hứ một tiếng, không cam tâm bước ra ngoài khép cửa lại. Chơi với nhau đã lâu như vậy, thế mà Tu Viên còn có cả chuyện công khai giấu giếm hắn.
Tu Viên hướng Viêm Đằng, đứng nghiêng người vái một cái rồi nói: “Đại điện hạ, nếu hôm nay ngươi không đến đây thì ta cũng đã định đến tìm ngươi. Ta xin nói thẳng. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-loi-ha-tuyet/2614456/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.