8/1
Sáng nay em đi học, trời lại mưa, đường trơn lắm anh à. Hôm nay em mang ô màu tím, tím thủy chung. Cũng giống như ngày ấy, anh đi ô cùng bạn, em mang ô màu tím, hai người ở hai đầu đi ngược nhau. Thời tiết thì lạnh, lạnh từ con đường, lạnh tới hàng phượng, lạnh tới thân em, lạnh cả đôi tay nhỏ bé này, lạnh thấu tâm can... Nếu em nhớ không nhầm, ngày hôm qua năm trước ta chia tay. Thời tiết cũng thế, chả khác là bao. Vì em không đủ can đảm, không đủ nhẫn tâm, không thể nhìn thẳng vào mắt anh mà nói "mình chia tay đi" nên chỉ có thể viết trong tin nhắn. Anh ngập ngừng nói em đừng đùa nữa, anh hỏi vài câu vì sao lại thế... Ừ thì em rất hạnh phúc khi yêu anh, em yêu anh là thật. Thế rốt cuộc ngày đó em đã nghĩ gì để rồi nói ra những lời đó. Em không biết, em không nhớ, em cũng không muốn nhớ về ngày đó. Cái ngày nỗi nhớ gần xa... Còn ngày này của năm trước em không còn khóc ướt gối nữa, đôi hàng mi khô rồi, con ngươi vô hồn đượm nét vô vị. Em vẫn đi học vẫn tìm anh như mọi khi. Anh thì tránh em, thấy em là chạy, thấy em là trốn. Anh không muốn gặp em....
Trời hôm nay mưa phùn, lạnh thấy vai gầy. Học sinh ngồi tất trong lớp, chẳng ai ra ngoài cả, ra ngoài sẽ lạnh, ra ngoài sẽ dính ướt mưa. Còn Nhi, cô đi lấy sổ đầu bài trên văn phòng. Giữa sân trường vắng bóng người, mà tiếng nói cười vẫn đậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227870/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.