"Xin lỗi vì hôm qua không gọi lại cho cậu"_ Uyển Nhi nhắn.
"Cậu ko sao chứ?"_ Tuyết Tuyết.
"Mình ổn, chỉ bị va chạm chút thôi"_ Uyển Nhi
"Ơn trời, vậy hẹn gặp cậu trên lớp. <3"_ Tuyết Tuyết.
":*"_ Uyển Nhi.
Sau một vài tin nhắn với Tuyết Tuyết, nó ra khỏi nhà và khóa cửa. Tiếp tục đeo chiếc khẩu trang y tế chỉ để lộ lại mắt. Đôi mắt to, đẹp, sâu và trong veo ấy thật tuyệt.
Nhanh chóng đi trên con đường mới của tháng năm đại học, nó không biết bản thân đang nghĩ gì, chỉ tập trung tiến về lớp học. Có vẻ sinh viên thường đi học muộn nên lúc này trường lớp còn trống trải. Khu năm nhất của nó còn trống hơn. Vẫn còn đang cắm cúi nhìn cái điện thoại, tai đeo tai nghe bước vào lớp thì nó đâm sầm vào một người.
Lúc này thời gian như ngừng lại. Nó đang ám mặt vào một chiếc áo phông đen bên ngoài của một bộ ngực vững chắc.Rồi vượt qua tiếng nhạc trong tai nghe, truyền đến tai nó là tiếng tim đập, là của bản thân, hay của người phía trước? TRong khi còn đang quá bất ngờ thì một mùi hương nam tính lại len vào đường hô hấp của cô. Cảm giác bất ngờ mà lại thật yên bình...
Tất cả trở lại bình thường khi chàng trai phía trước lùi lại, giữ bả vai nó, đầy hốt hoảng nhìn nó. Đôi mắt biến chuyển từ lo lắng cho tới ngạc nhiên nhìn xuống khuân mặt nó - chiếc khẩu trang.
- Cậu không sao chứ?_ Chàng trai kia hỏi nó.
Nó ậm ừ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227858/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.