Nó hững hờ nhìn theo...
- Không nhận ra anh à? _ Chàng trai kia ăn mặc giản dị, đi lại chỗ nó.
Tiện tay véo má nó một cái. Lúc này nó mới sực tỉnh. Đây chả là cậu bạn nghịch ngợm nhất lớp, thường xuyên gây chuyện để nó phải giải quyết sao? Còn gọi là "anh" ấy hả? Trước kia có cá cược với nhau cuối cùng nó thua nên đành chịu làm em. Cũng lâu rồi không liên lạc, có lẽ là từ khi cậu ấy chuyển đi, năm lớp 11. Nó nở nụ cười nhìn cậu.
Ánh mặt cậu nhìn cô vẫn như ngày xưa, vẫn dìu dàng với một chút e ngại. Có điều khuân mặt không còn trẻ con nữa, đã trưởng thành rồi. Dáng người cao cao, thân hình không gầy. Lại trắng hơn ngày xưa.
- Này, em thay đổi khác quá nhỉ?_ Hóa ra cậu ta cũng đánh giá cô.
- Anh thì sao? Không thay đổi chắc, bạn học Hưng?_ Nó nhẹ nhàng lên tiếng.
Giọng nói của nó, đã khác xưa rồi...
- Đã nói đừng có gọi vậy, nghe rõ kì_ Hưng có chút cau mày.
- Đi đâu đây?_ Nó hỏi cậu ta.
- Đi học lớp. Cái Linh kêu là em vẫn lười đi như ngày xưa, coi như anh thực hiện lời hứa của mình, tiếp tục làm tài xế cho em._ Cậu ta lại nở một nụ cười tươi tắn nhìn nó.
- Được, mở cửa xe đi_ Vừa tiến lại chiếc ô tô, nó vừa lên tiếng.
Hưng nhanh chóng đi tới mở cửa cho nó, chú ý phía đầu để không bị chạm vào cửa. Rồi cậu cũng lên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227847/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.