Hai bên bắt đầu chuyển giao công việc, nàng ngồi một bên với cựu Bộ trưởng. Hai người vừa uống nước chè vừa nhìn đám người phía xa xa làm việc.
- Cháu định làm gì với quyền năng này đây?_ Ông chậm chậm hỏi.
- Lúc cháu buông bỏ nó thì mọi thứ vẫn sẽ như lúc ông còn ở đây._ Nàng sẽ thay đổi một số thứ nhưng mà tới khi nàng rời đi, nàng sẽ lại sắp xếp mọi thứ như vốn dĩ nó sẽ thế.
Ông ta nhìn nàng với ánh mắt không tin tưởng cho lắm. Quyền lực chính là thứ vũ khí mọi người coi trọng sau tiền. Có những con người quá ích kỉ, khi nắm trong tay quyền quyết định họ chỉ nghĩ đến bản thân. Và như thế những thứ khác sẽ bị phá hủy dần dần.
- Cháu biết ông không tin. Có điều ông cũng không cần lựa chọn tin tưởng._ Nàng mỉm cười nhẹ.
- Nhưng dù sao thì ta cũng nhắc nhở cháu phải cẩn thận. Mấy con cáo già đó bị tranh cướp như thế sẽ không khuất phục đâu._ Ông ta nói xong cũng đứng dậy bước ra khỏi phòng.
Nàng nhìn theo bóng dáng của ông ấy không nói gì. Chức vụ này của nàng là cướp từ trước cửa miệng người ta về. Bị ăn một vố như thế sao có thể uất ức chịu thua chứ. Chỉ là nàng không biết lại nhanh tới thế...
Nàng rời khỏi đó một mình. Nhà trường có việc gì đó kêu nàng tới. Vừa mới bước xuống xe thì nàng chợt nhận ra có chuyện gì đó sai sai. Đúng thế, cổng trường đóng. Hôm nay hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227713/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.