....
Sau bữa ăn tối xã giao nàng mệt mỏi về nhà. Cả thân nhiệt đem theo một mùi rượu vang ngọt ngào vào trong nhà. Có lẽ do ăn ít mà uống có chút nhiều nên đầu nàng hơi đau. Nàng theo bản năng về phòng mình. Thả lưng xuống chiếc giường mịn màng quen thuộc. Năm như thế, nhìn lên trần nhà...
Một lúc lâu sau, nàng bật dậy, bật điện trong phòng lên, lấy cái túi mà đám Hoàng kia đưa cho lúc trưa. Nàng lấy từ trong túi ra một cái hộp. Cái hộp hình vuông, màu nâu, phía trên nắp có buông dây nơ vải màu trắng. Nàng tất nhiên còn nhớ, đây là hộp quà nàng tặng cho anh ấy vào ngày valentine năm đầu. Thế mà anh ấy còn giữ.
Nàng chậm rãi mở cái hộp ra, bên trong có một cái chìa khóa bạc, có ngoắc địa chỉ phía trên. Có lẽ là khóa nhà. Kèm theo một mảnh giấy nho nhỏ. Mảnh giấy này có lẽ đã viết lâu rồi, chữ phía trên cũng nhòe đi chút ít. Nàng khàn giọng thì thầm đọc câu chữ ấy...
"Chào em, lâu rồi không gặp..."
Nàng dường như nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập. Có phải là anh ấy còn sống không? Nàng thẫn thờ hồi lâu. CUối cùng lại cất mọi thứ lại bỏ vào túi. Nhét cái túi xuống gầm giường.
Càng nghĩ nàng càng cảm thấy mình thật thảm hại...
....
Sáng hôm sau, nàng bị chuông điện thoại đánh thức. Là có người gọi tới. Lúc nhìn điện thoại nàng mới giật mình. Có lẽ hôm nay nàng dậy muộn thật rồi.
Nàng nghe điện thoại qua loa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-lanh/2227701/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.