Khổng Ích Tường cả đêm không ngủ ngon, ngày hôm sau tỉnh lại, điện thoại của hắn đã bị đánh bạo, chuông ngoài cửa cũng vang lên giống như đòi mạng.
Thu thập xong xuôi đi xuống lầu, Chu Văn Kỳ và Chu Văn Xương đều đang đứng ngồi không yên trong phòng khách, nhìn thấy hắn như nhìn thấy cứu tinh.
"Biểu ca, ba của em bị cảnh sát mang đi rồi, nói ông ấy buôn lậu a! Ca mau nghĩ cách đi, đây là có người chỉnh Cảnh Thái a." Hiện tại Chu Văn Kỳ hoang mang lo sợ, cô ta chưa từng biết những chuyện Chu Bác Thao đã làm, đột nhiên tuôn ra làm cô ta hoàn toàn không xong. Chu Văn Xương cũng gấp đến mức mất kiểm soát, mặc dù trên tay hắn có người, nhưng gọi điện thoại qua cũng nói thẳng là bất lực, hắn chỉ có thể nhờ Khổng Ích Tường.
Trong lòng Khổng Ích Tường đột nhiên vặn vẹo: "Buôn lậu? Buôn lậu cái gì?"
Chu Văn Xương cau mày: "Em không biết, lúc trước em đã nói, ông ấy cũng đóng cửa công ty, nhưng em không phát hiện ra ông ấy làm gì ở bên ngoài. Như thế nào cũng chưa từng nghĩ sẽ xảy ra loại chuyện này, có phải có người cố ý ra tay hãm hại ông ấy hay không?"
Sắc mặt của Khổng Ích Tường có chút trắng bệch: "Hãm hại? Người ở thành phố Yến Kinh ai mà không biết ông ấy là cửu cửu của ta, nếu không có chứng cứ xác thực, làm sao có thể tùy tiện bắt người, ông ta quả thực vô pháp vô thiên, buôn lậu cũng dám làm!"
Càng nói hắn càng tức giận, điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056990/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.