Lời này cùng với vẻ mặt của đối phương khiến Trần Quảng Mạc cảm thấy đối phương có vẻ khiêu khích, lập tức nhíu mày. Hắn quay đầu nhìn Lâm tổng nhà mình, nhưng lại phát hiện sắc mặt Lâm Thanh Hàm có chút phức tạp, trong mắt không có lãnh đạm áp bách như trước đây, mà là có chút.. phiền muộn trong vui sướng?
Hắn không khỏi có chút mê man, vừa định mở miệng thì nữ nhân trước mặt hắn đã dời lực chú ý đến mình: “Giám đốc Trần, có thể để tôi cùng Lâm tổng nói chuyện riêng chút chút được không?”
Trần Quảng Mạc có chút do dự, mặc dù nữ nhân đối diện cười rất ấm áp, nhưng nhìn ánh mắt sáng ngời của Lâm tổng, hắn cảm thấy để Lâm tổng ở lại một mình rất nguy hiểm. Rõ ràng luôn cảm thấy Lâm tổng là người toàn năng, nhưng hiện tại hắn có cảm giác Lâm tổng nhà mình sẽ bị cô ấy ăn thịt.
Cho nên Trần Quảng Mạc không có ý định lui ra, Lâm Thanh Hàm mím môi dưới nói nhỏ với Trần Quảng Mạc, “Cậu ra ngoài trước đi.”
Trần Quảng Mạc có chút gấp: “Nhưng mà, Lâm tổng…”
Lâm Thanh Hàm nhìn hắn, cuối cùng hắn vẫn đi ra ngoài, trước khi đóng cửa rời đi hắn lo lắng liếc nhìn vào, nhưng nghe thấy Lâm tổng nhà mình đang nhỏ giọng mắng nữ nhân xinh đẹp kia: “Hỗn đản.”
Tay run rẩy, hắn đóng sầm cửa lại.
Khúc Mặc Thương bị nàng mắng, có chút ngây người, nghe thấy tiếng Trần Quảng Mạc đóng cửa liền không nhịn được cười, bước lên phía trước nhìn Lâm Thanh Hàm, ý cười nhu hòa: "Nhìn thấy chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056942/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.