Người tới đứng ở cửa, mặc một chiếc váy không tay màu xanh đậm, làn váy vừa qua đầu gối. Mái tóc được cắt tỉa cẩn thận xõa xuống, chỉ dài ngang vai. Lúc này, nàng đang nhàn nhạt xem trò khôi hài bên trong, trên mặt cũng không có nhiều biểu tình, nhưng ánh mắt lại có chút trầm xuống. 
Đừng nói Khúc Mặc Thương cùng Tiếu Duyên Thừa sững sờ, vốn dĩ đồng học trong lớp ồn ào cũng đột nhiên im lặng như tờ, đồng thời nhìn Lâm Thanh Hàm. 
Hôm nay nàng cũng trang điểm nhẹ, cộng thêm bộ trang phục này đã giã từ khí tức của học sinh cao trung, biểu tình lạnh lùng thực sự khiến mọi người kinh diễm một phen. 
Thấy những người ở đây giống như đã nhấn nút tạm dừng, ánh mắt Lâm Thanh Hàm nhanh chóng dời qua người Khúc Mặc Thương, sau đó nhìn về phía Tiếu Duyên Thừa: "Tôi tới không đúng lúc rồi." 
Vừa rồi vốn Tiếu Duyên Thừa có chút khẩn trương, lúc này bị ánh mắt không cảm xúc của Lâm Thanh Hàm nhìn, mạc danh cảm thấy càng khẩn trương. Ba năm qua hắn vẫn luôn chú ý tới Khúc Mặc Thương, đương nhiên hắn biết người trước mặt có quan hệ rất tốt với cô, nhất thời nói chuyện có chút không lưu loát: "Không... không, tôi ... tôi chỉ thổ lộ với Mặc Thương." 
Khúc Mặc Thương vẫn luôn nhìn Lâm Thanh Hàm, khi nghe những lời Tiếu Duyên Thừa nói liền bất giác nhíu mày, mà cô thấy rõ sau khi Tiếu Duyên Thừa nói xong thì Lâm Thanh Hàm hơi mím chặt môi, cắn răng, sau đó khẽ cười một chút: "Thổ lộ với nữ sinh, còn phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-khong-lam-yeu/1056909/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.