Nửa năm sau khi Cố Tri Phi và Giang Dương cùng một chỗ, ở bên ngoài trường thuê một căn chung cư nhỏ, thuận tiện chó đi khám, đem Tiểu Giang Tử tiêm chích, mang về nhà nuôi. Thời gian vừa chuyển nhà xong, Cố Tri Phi cùng Giang Dương đều có chút hưng phấn, kết quả qua vài ngày, thắt lưng Cố Tri Phi đau, run chân không bò dậy nổi.
Sáng thứ bảy, Giang Dương theo thường lệ sáu giờ thức, từ trong chăn đào Cố Tri Phi ra hôn hôn, nhìn dưới mí mắt hắn một mảng xanh tím thở dài, nghĩ rằng hôm nay tuyệt đối phải khống chế được chính mình, không thể lại kích động như vậy.
Hắn đi ngoài tập thể dục một giờ, sau khi trở về làm điểm tâm, vừa mới chuẩn bị đi gọi Cố Tri Phi tỉnh dậy, bỗng nhiên nhận điện thoại của hội trưởng, là chuyện hội sinh viên, muốn anh lập tức đến trường.
Giang Dương nói chờ anh mười lăm phút, sau đó buông điện thoại xuống bước vào phòng, khom lưng vỗ vỗ Cố Tri Phi, ghé vào lỗ tai hắn nói: “Thức dậy ăn sáng, anh phải đến trường.”
Cố Tri Phi thuận miệng “Ừ” một tiếng, Giang Dương cho rằng hắn tỉnh, an tâm thoải mái đến trường. Việc ở hội sinh viên rất nhiều, anh vừa đi liền bị hội trưởng nhanh chóng bắt làm việc, bận rộn đến bảy giờ tối. Trên đường về anh gọi cho Cố Tri Phi vài cuộc, nhưng không có người nhận, anh liền có chút lo lắng.
Hội trưởng nhìn thấy bộ dáng tâm trạng không tốt của anh, nói đùa anh có phải là đang nhớ bạn gái hay không.
Giang Dương: “Không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-di-duong-khong-can-choi-di-dong/202667/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.