“Phụt ——” Diêu Thanh phun toàn bộ nước vừa uống lên mặt Cố Tri Phi, “Cho nên làm nửa ngày, chỉ có tiến vào hai ngón tay? Thua ông thiệt còn làm ra động tĩnh lớn vậy.”Cố Tri Phi kiên cường lau mặt: “Bà tự thử bị bạo cúc đau bao nhiêu.”
Diêu Thanh sâu xa nói: “Lại đau cũng không đến mức khóc tận hai tiếng đi.”
Từ khi nghe Cố Tri Phi nói cùng Giang Dương lần đầu tiên làm đến khi Cố Tri Phi khóc mệt ngủ liền dừng lại, Diêu Thanh quả thật rất tò mò với quá trình của họ. Bây giờ rốt cuộc hỏi được rồi, nhưng mà cùng thứ cô bổ não lại cách xa vạn dặm.
Diêu Thanh chống cằm: “Cho nên nói, lần trước sau khi từ khách sạn về, hai người cũng không thử lại sao?”
“Không có.” Cố Tri Phi lạnh lùng nói, “Ngay cả hôn cũng không cho hôn, thử cái rắm.”
Diêu Thanh: “Không thể nào, hai người không phải ở thời kỳ trăng mật sao?”
Cố Tri Phi ngoài cười nhưng trong không cười: “A.”
Diêu Thanh suy nghĩ một lát: “Có khi nào cậu ta phát hiện ra bản thân quả nhiên vẫn thích con gái không? Dù sao ngay từ đầu cậu ta cũng là thẳng nam.”
Cố Tri Phi cười lạnh: “Nói không chừng hiện tại vẫn là thẳng nam.”
Diêu Thanh: “Ông phát hiện ra gì à?”
“Cậu ta gần đây với một em gái cùng khoa hay đi cùng nhau.” Cố Tri Phi hung hăng cắn một ngụm bánh rán, nói.
Diêu Thanh an ủi hắn: “Chắc là vì bài thi nhanh, hỏi người ta trọng điểm thi ở đâu.”
Cố Tri Phi liếc cô một cái: “Nếu tui nói em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-di-duong-khong-can-choi-di-dong/202664/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.