*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Tri Phi đưa tay thò vào trong sờ soạng, Giang Dương nín thở chờ đợi, nhưng mà Cố Tri Phi dừng động tác, bỗng nhiên thu tay lại, từ trên người Giang Dương nhảy xuống.
Giang Dương: “?”
Cố Tri Phi vẻ mặt không thể miêu tả lắc đầu: “Cậu cư nhiên cứng lên.”
Giang Dương nháy mắt mặt đỏ tai hồng, nói không ra lời.
“Không nghĩ tới một Đại Giang Tử như cậu lại như vậy.” Cố Tri Phi cực kỳ vô sỉ trả đũa, “Cứu mạng a! Nơi này có gay sống a!”
Giang Dương: “…”
Cố Tri Phi lùi vài bước, quay người lại, chạy.
Giang Dương: “…”
Cố Tri Phi rửa tay, khi đi đến quảng trường, La Vũ đã ngồi ở trên ghế đá chờ.
Trên tay cậu cằm một ổ bánh mì trắng cỡ lớn ha ha mà gặm, cùng Tiểu Giang Tử đang ngậm đùi gà lớn bên chân có thể so sánh rõ ràng.
Cố Tri Phi: “Đây là biết tiết kiệm tiền rồi?”
La Vũ mắng: “Thiếu cái rắm, anh đưa em đống tiền đó, mua xong hai cái đùi gà chỉ còn thừa lại năm tệ.” Thực mẹ nó tiện nghi cho cái con chó trọc đuôi kia.
“Được rồi.” Cố Tri Phi đứng đối diện cậu, “Nói chuyện một chút đi, cậu định làm gì? Sao lại chạy đến đây?”
La Vũ lúng túng nói: “Đến chơi thôi.”
“Đến chơi thôi?” Cố Tri Phi đánh một cái trên ót cậu, “Cậu mấy tuổi rồi? Ba mẹ cậu biết lúc này cậu đang ở bên ngoài chơi không?”
La Vũ chợt đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoc-di-duong-khong-can-choi-di-dong/202661/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.