"Cạch!"
Trong sân đột nhiên vang lên tiếng ai đó đá vào chai rượu, sau đó có người ngã xuống đất, ông ta ảo não mắng lớn.
"Thứ chó má, đứa nào ném chai rượu vào trong sân vậy".
Vừa dứt lời, ông ta lại tự lẩm bẩm.
"Hình như là mình".
Ông ta mỉm cười tự chế giễu bản thân, sau đó bò dậy, mặc kệ đống bùn đất trên người, ngẩng đầu dốc chai rượu trong tay vào miệng, lảo đảo đi vào trong nhà.
Đôi mắt lờ đờ của kẻ say nhìn Hoa Nhụy và Trần Thiên Hạo đang đứng trong nhà, ông ta há miệng hừ một tiếng sau đó lại lảo đảo đi vào nhà.
"Nhụy Nhụy, bố không biết con đang ở nhà".
"Xin lỗi con nhé".
Vừa đi vào được hai bước, ông ta chợt nhớ ra gì đó, khuôn mặt hơi đỏ đột nhiên hiện lên vẻ giận dữ.
Ông ta loạng choạng xông lại vào trong nhà.
"Nhụy Nhụy, con đem đàn ông về nhà như vậy sao, con không biết bố đã gả cho con cho con trai Lão Hắc rồi à?"
Ông ta vừa nổi giận vừa sợ hãi.
"Khi con về có người nào trong thôn nhìn thấy không?"
"Nếu như Lão Hắc mà biết con đưa đàn ông về nhà thì ông ta sẽ lấy lại một triệu tiền sính lễ mất".
"Bố".
"Con không đồng ý cưới Phùng Bân, bố mau trả tiền lại cho người ta đi".
Hoa Nhụy tức giận nói.
"Mày không đồng ý?"
"Mày là cái thá gì chứ mà dám nói không đồng ý với ông đây".
Ông ta giận đến mức toàn thân run rẩy, tiến lên trước tát vào mặt Hoa Nhụy.
Gương mặt hồng hào của Hoa Nhụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/927036/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.