Trần Thiên Hạo không thèm quan tâm.
Mà nhìn về phía Triệu Thiên Đạo.
Lạnh lùng nói.
"Tôi có thể cho ông cơ hội, để xem ông có thể nắm lấy nó được không".
Triệu Thiên Đạo dập đầu.
"Chỉ cần tôi làm được, tôi nhất định sẽ làm".
"Ừm".
Trần Thiên Hạo uống một ngụm trà.
Đôi mắt nheo lại đột nhiên nhìn thẳng vào lão ta.
"Tôi hỏi ông, năm đó bố tôi chết thế nào".
Cơ thể Triệu Thiên Đạo run rẩy.
Thật ra lão ta đã sớm đoán được mục đích của Trần Thiên Hạo.
Lão ta không kìm được nói.
"Không phải nhà họ Triệu làm, đều do người của nhà họ Bạch làm".
"Nói hết những điều ông biết ra".
Giọng nói của Trần Thiên Hạo ác liệt, anh quát lớn.
Triệu Thiên Đạo run rẩy.
Lão ta bắt đầu nói ra tất cả những gì mình biết về cái chết của ông Trần.
Hóa ra.
Năm đó việc làm ăn của ông Trần mới bắt đầu, không có quá nhiều tài nguyên cùng thế lực. Nhưng vì đều là lính Nam Cương nên Lưu Bá Thiên, Triệu Thiên Đạo đều là chiến hữu cũ của ông.
Nên mới được nhà họ Triệu giúp đỡ kiếm được mấy mảnh đất.
Mảnh đất Vịnh Lam phía đông thành phố là một trong số đó.
Bởi vì cách xa thành phố, mảnh đất đó chẳng có ai đầu tư, vốn là thôn Triệu Gia.
Sau khi nhà họ Triệu phát tài, vì muốn lấy lại chút tiền vốn từ thôn Triệu Gia, nên dỗ dành lừa gạt bán mảnh đất kia cho nhà họ Trần.
Vốn tưởng chỉ là một vụ mua bán đơn giản.
Ai ngờ.
Ông Trần bất ngờ đào được một mỏ vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/927014/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.