Trong tay Lưu Bá Thiên cầm một chiếc túi lưới đựng món quà được gói bằng giấy thiếc màu vàng.
Khi nhìn thấy dáng vẻ như thần tiên của Triệu Thiên Đạo, lão ta sợ sệt rung cả râu.
Vẻ mặt tỏ ra kích động.
“Cựu thủ trưởng”.
Nói rồi lão ta tiến đến ôm chặt Triệu Thiên Đạo một lúc.
Hai người bắt tay nhau.
Lão ta kích động nói.
“Cũng phải ít nhất chục năm rồi chúng ta chưa được gặp nhau. Cựu thủ trưởng đúng là ngày càng trẻ ra”.
“Ha ha ha ha, Tiểu Lưu giờ thành Lão Lưu rồi, nhưng mà cái miệng dẻo của ông vẫn còn trơn tru lắm”, Triệu Thiên Đạo cười khà khà.
“Nào nào nào, ngồi xuống nói chuyện đi”.
Hai người sóng vai đi vào bên trong, đồng loạt ngồi xuống băng ghế đá giữa sân.
Người giúp việc thấy có khách đến định chạy đi chuẩn bị trà nước lại bị Lưu Bá Thiên giơ tay gọi lại.
“Lại đây lấy trà tôi mang mà pha”.
Người giúp việc nhận lấy trà, nhanh nhẹn chạy đi pha một ấm trà nóng hổi.
“Cựu thủ trưởng, đây là trà nhài mà ông thích nhất. Tôi đã cho người đến tận vùng trồng đặc sản để mua đấy”, Lưu Bá Thiên khẽ cười cất giọng nói.
“Không thích Long Tỉnh chỉ thích trà nhài. Có lẽ cũng chỉ có ông mới còn nhớ cái thú vui rẻ tiền này của tôi”. Triệu Thiên Đạo cười nhạt đáp.
Nói tới đây, bọn họ lại nhớ tới chuyến đi Nam Cương từ mấy chục năm về trước và những sự cố xảy ra sau đó.
Lúc đấy hai người họ đều xuất thân từ con nhà nghèo, chỉ được nghe nói về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/926968/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.