Lưu Tiểu Nguyệt chẹp miệng, ánh mắt dần trở nên ảm đạm.
“Thực ra anh không cần phải lấy lòng bọn họ vì em đâu”.
“Em đã chọn anh thì cho dù bị ai ngăn cấm, em cũng sẽ không lùi bước”.
Khóe mắt cô hơi ươn ướt. Cô hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Trần Thiên Hạo.
“Em vốn chỉ là một đứa con riêng, đã quen với việc bị chế giễu rồi. Nhưng mà anh thì khác. Anh là người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất của nhà họ Trần. Em không thể để anh phải nghe thấy những lời sỉ nhục của bọn họ”.
“Tiểu Nguyệt, em nghĩ bây giờ anh sẽ để yên cho bọn họ sỉ nhục sao?”
“Em đánh giá anh quá thấp rồi đấy”.
Anh nhìn lên bầu trời cao, ánh mắt tràn ngập tự tin.
Sau đó, anh quay sang nở nụ cười thản nhiên.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa. Mẹ bảo hôm nay muốn tự tay làm sủi cảo cho chúng ta ăn đấy, em mau đi giúp mẹ đi”.
Đuổi khéo Lưu Tiểu Nguyệt xong.
Anh lại chìm vào suy tư.
Cô gái này đa sầu đa cảm, chỉ sợ nếu tiếp xúc lâu ngày, rất có thể anh sẽ bị cô phát hiện ra sơ hở.
Sau này tránh được bao nhiêu thì tránh.
Nhà họ Lưu cũng là một gia tộc làm giàu từ bất động sản.
So với nhà họ Trần, thế lực của bọn họ lớn mạnh hơn nhiều.
Được xếp vào hàng ngũ gia tộc hạng hai của Nam Thành, ngang với nhà họ Châu của Châu Minh.
Đương nhiên, không chỉ là nhà họ Lưu nhà họ Châu, cho dù là cả bốn gia tộc hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-hoang-than-vuong/242982/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.