Giằng co mấy giờ trong trò chơi 'cho kẹo hay bị ghẹo', cuối cùng cũng kết thúc trước mười hai giờ đêm. 
Trong khoảng thời gian đó mấy người Úc Sâm cũng nghe thấy mấy tiếng hét tuyệt vọng ngắn ngủi, ngay sau đó lại biến mất trong tiếng bước chân liên tục không dứt hướng về phía lầu trên của mấy đứa con nít. 
Ngoại trừ nữ quỷ giúp hắn làm việc, Tư Tuyên Dương vẫn luôn duy trì ở mức chỉ cho một viên kẹo, đám quỷ nhỏ buồn bực thì buồn bực, nhưng vẫn cung cung kính kính không dám lỗ mãng, xoay người liền gieo rắc tức giận của mình lên các phòng khác. 
Mười hai giờ kém mười phút, Tư Tuyên Dương đưa mắt kính lẫn năm viên kẹo còn dư lại cho hai người Tư Nam. 
Tuy nói nửa đêm đến sáng hẳn là sẽ không có bất cứ thứ gì kỳ lạ, nhưng phòng ngừa chưa bao giờ là thừa, đưa mấy thứ này cho bọn anh tương đối hợp lý, còn phòng của Úc Sâm bọn họ, chính bản thân của Tư Tuyên Dương đã là một cái chốt an toàn, loại chuyện như bảo toàn tính mạng lại khá đơn giản đối với bọn họ. 
Úc Sâm thân thể yếu ớt, tinh thần cũng kém, máy sưởi vào đông lại vô cùng có tính mê hoặc, có Tư Tuyên Dương ở bên, anh cũng lười chú ý đến thứ xung quanh, ngay khi cơn chóng mặt nổi lên, sớm đã ngã lên giường xiêu xiêu vẹo vẹo ngủ. 
Tư Tuyên Dương tay chân nhẹ nhàng tiễn Tư Nam Lạc Vũ rời đi, nhìn bọn họ an toàn vào phòng, đóng cửa lại thu xếp vài thứ, lại cẩn thận kiểm tra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-ho-bay-rap/1051971/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.