Thân thể như bị ném vỡ thành từng mảnh, một ngón tay cũng không thể động, đau buốt xâm nhập mỗi một tế bào da.
Nhưng dường như điều này không quá quan trọng, cảm giác khó chịu khác thường trong lồng ngực anh quả thực xưa nay chưa từng có, Úc Sâm hé miệng, tràn vào trong phổi dường như không phải không khí mà là nước biển, cơn ngạt thở và tắc nghẽn khiến phổi của anh như muốn nổ tung.
Anh rên rỉ ra tiếng, mất một khoảng thời gian anh mới phản ứng lại mình đã về đến hiện thế, về với chiếc giường lớn mà anh với Tư Tuyên Dương vốn ôm nhau đi vào giấc ngủ.
Tiếng ồn ào binh hoang mã loạn xung quanh dần ùa vào đại não, anh chậm rãi ý thức được đã không còn bị nước biển lạnh lẽo bao phủ, hé miệng muốn hô hấp, nhưng bất chợt sặc ra một búng máu tươi.
Anh nghe được một tiếng nức nở đau thương từ một hình bóng mờ nhạt của một người cách rất gần, âm thanh kia khiến anh rất sầu bi.
Úc Sâm khép miệng lại, không giãy giụa nữa.
Giây lát sau, anh cảm thấy miệng mũi bị chụp lên một thứ gì đó, quần áo đều bị cởi ra, nhiều nơi trên cơ thể cắm một vài ống truyền dịch, tinh thần mệt mỏi cuối cùng cũng kiệt sức, vì thế mặc kệ sự đời chìm sâu vào giấc ngủ.
......
Hai ngày sau, Thư Ngọc Khanh gọi điện thoại đến bảo hai người về nhà, cô nhớ ngày xưa có đến một khách sạn suối nước nóng, muốn mời bọn họ cùng nhau đi, chỗ đó khá yên tĩnh, ngâm suối nước nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-ho-bay-rap/1051954/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.