Còn bên Tư Tuyên Dương, mỗi khi bác sĩ nói một từ, vẻ mặt của hắn liền ngưng trọng một phần, đến cuối cùng thậm chí có thể dùng từ âm trầm để hình dung. 
Bác sĩ dần dần phát hiện ra dấu hiệu không đúng, giữa hoảng hốt còn cảm thấy trong ánh mắt Tư nhị thiếu lại có hung lệ sát khí, đã quên đây là xã hội pháp trị, không tự chủ được mà rùng mình, thanh âm đột nhiên im bặt, cười gượng hai tiếng, ngượng ngùng nói: “Đây cũng chỉ là có khả năng sẽ xuất hiện mà thôi, bên trong thân thể Úc tiên sinh tốt, nếu tính khôi phục nhanh, thì có lẽ choáng vài ba lần, sẽ bình phục ngay, ha ha....." 
Choáng vài ba lần sẽ bình phục? Nhìn xem đây là đang nói tiếng người sao? 
Tư Tuyên Dương co rút khóe mắt, lạnh lùng liếc nhìn anh ta, y tá trưởng bên cạnh hít thở thật sâu, nhẹ nhàng gật đầu tỏ ý với Tư Tuyên Dương, túm bác sĩ nhanh chóng rời phòng bệnh. 
Úc Sâm ngơ ngác hồi lầu, cả người không dễ chịu, giờ phút này có chút sức lực, thừa dịp lúc Tư Tuyên Dương đang nói chuyện cùng bác sĩ, nghiêng ngả uốn éo trên giường bệnh, sau lại bị ánh mắt hình viên đạn của Tư Tuyên Dương bay qua giữ lại: "Anh là sâu lông à?" 
“...... Vừa rồi còn nói anh là mỹ nhân ngủ say của em, quả nhiên, tâm đàn ông kiên định không đến mười phút." 
Tư Tuyên Dương thở dài, đi qua ấn lên bộ phận trước giường bệnh, chỉnh chỗ gối đầu một chút, để anh có thể ngồi thoải mái, lại đưa ống hút ly 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-ho-bay-rap/1051916/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.