Vu Đôngvề đến nhà, thấy hơi khát nên mở tủ lạnh ra, toàn nước là nước, khôngnhịn được mà pii một tiếng rồi nói: “Không hổ danh là tủ lạnh nhà bácsĩ, đến đồ uống có vị cũng chẳng có lấy một chai.”
Vu Đông cầm một chai nước uống mấy ngụm, lấy điện thoại từ trong túi rađặt mua một ít đồ ăn vặt theo thói quen, đến khi thấy bàn phím bị mài mờ đến trắc thì mới nhớ ra, điện thoại thông minh phải mấy năm nữa mớithịnh hành.
”Ding ting ting!”
Nếu không phải đang cầm điện thoại trên tay, Vu Đông chắc chắn sẽ khôngnghĩ rằng điện thoại của mình đang reo lên, cô nhìn cái tên đang hiệntrên màn hình - Hướng Hiểu Nguyệt, bạn cùng phòng của cô thời còn họcđại học, lúc đó quan hệ giữa hai người rất tốt, nhưng sau khi cô nàngkết hôn, hôm nào cũng thể hiện tình cảm trước mặt cô mà không quan tâmcô nghĩ thế nào, phận chỉ là một đứa FA, Vu Đông cũng tự giáctránhđi,dần dần mất liên lạc với nhau, thành ra cũng đã ba bốn năm rồi khônggặp.
”Alo?” Vu Đông nhấc máy.
”Ngư Đông*!!!” Tiếng hét chói tai của cô gái ở đầu dây bên kia làm VuĐông hoảng hồn suýt chút nữa là ném luôn điện thoại, “Cứu mình, cứu mình với!”
(*Từ Ngư Đông và Vu Đông phát âm gần giống nhau.)
”Sao thế?” Hướng Hiểu Nguyệt là một cô gái thành phố điển hình, gia cảnh rất tốt, lại là con một nên rất được nuông chiều, làm chuyện gì cũng có người dọn đường sẵn, có điều có một điểm không tốt lắm là hễ gặp phảichút chuyện là lại làm ầm lên, mà dĩ nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-goi-ga-chong-trong-sinh-truoc-cua-cuc-dan-chinh/9603/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.