Chương trước
Chương sau
Linh Mộc Nại Nại mờ mịt nhìn cô, "Chị Tiểu Ngải, chị đang nói cái gì?"
"Khát nước không?" Cố Tiểu Ngải đưa tay lấy nửa ly nước chanh trên bàn, lạnh nhạt hỏi, "Muốn uống không?"
Trong mắt Linh Mộc Nại Nại xẹt qua một chút khiếp sợ, nhìn chằm chằm Cố Tiểu Ngải.
Bỗng nhiên, Linh Mộc Nại Nại ngưng khóc hẳn, ra vẻ cực kỳ tự nhiên, như là đột nhiên hiểu được, Linh Mộc Nại Nại oán hận trừng mắt Cố Tiểu Ngải, "Tôi hiểu rồi, báo cáo kiểm tra sức khỏe kia là giả, là cô dùng để dụ tôi, làm cho tôi lại xuống tay với cô, vậy thì các người có thể bắt tôi."
Cô nhìn lén báo cáo kiểm tra sức khỏe của Cố Tiểu Ngải cô còn tưởng rằng Cố Tiểu Ngải không bị nhiễm H1EV23......
Dù sao đó cũng là vi khuẩn, không phải uống xong thì chắc chắn sẽ bị nhiễm bệnh...... Cho nên cô mới có thể vội vã ra tay......
Kết quả là bị Lệ Tước Phong bắt.
Đây rõ ràng là một ván cờ.
Lệ Tước Phong ngồi ở một bên, trong ánh mắt lập tức dâng lên ý muốn giết người, mẹ kiếp, thật sự là do Linh Mộc làm!
Chết tiệt!
Tại sao lúc trước hắn có thể cho rằng cô ta chỉ là một cái bình hoa!
"Cô không cần ở trước mặt tôi đóng kịch nữa." Cố Tiểu Ngải một tay cái ở chanh nước chén thượng, "Trước khi cô quay về Nhật Bản không nên lôi kéo tôi uống một ly nước trái cây, thời điểm đó...... Côđã nhằm vào tôi, vì sao?"
Một ngườicon gái luôn miệng muốn cùng với cô làm chị em bạn bè, một ngườicon gái luôn miệng cùng với cô cạnh tranh công bằng......
Theo sớm như vậy cũng đã đối cô xuống tay độc ác......
Quả thực khó có thể tưởng tượng, khi đó Lệ Tước Phong cùng Sở Thế Tu vừa kết thúc giao chiến trên bến thuyền, khi đó cô đối với việc ở lại bên cạnh Lệ Tước Phong đã tràn ngập sợ hãi cùng không muốn...... Linh Mộc Nại Nại cũng biết rõ ràng mối quan hệ của cô cùng Lệ Tước Phong lúc ấy rất nhạt nhòa.
Dưới tình huống như vậy, Linh Mộc Nại Nại lại có thể hạ độc cô......
"Vì sao?" Như là nghe được chuyện buồn cười, Linh Mộc Nại Nại nở nụ cười, chuyển mắt nhìn về phía Lệ Tước Phong ở bên cạnh, "Vì người đàn ông này."
Trên mặt cô còn vài vệt nước mắt, lập tức liền cười to, khóe miệng còn có một vết máu, thoạt nhìn thấy ghê người.
"Phanh ——"
Nghe vậy, Lệ Tước Phong đứng lên, nổi giận đập tay một cái vào trên bàn, trừng mắt quát Linh Mộc Nại Nại, "Bớt nói nhảm cho tôi nhờ! Đem thuốc giải độc giao ra đây! Nếu không tôi sẽ cho cô chịu tra tấn!"
Cố Tiểu Ngải nghe Linh Mộc Nại Nại nói có chút sửng sốt, nhìn bộ dáng  Lệ Tước Phong thịnh nộ ngực hung hăng đau......
Hắn hối hận chạm qua người phụ nữ Linh Mộc Nại Nại này sao?
Cho nên mới thành như vậy......
"Mẹ tôi nói với tôi rồi, đối với kẻ thù nhất định phải ra tay trước."
"......"
Linh Mộc Nại Nại cười nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, chậm rãi nói, "Tôi không thích trực tiếp giết người, H1Ev23 được tôi chọn từ rất nhiều vi khuẩn.Thật ra mà nói, A Phong, anh có thể yêu một người liệt trọc đầu ngồi trên giường bao lâu? Một tháng? Hai tháng? Hay là...... Mười năm?!"
"Ba ——"
Lệ Tước Phong tát một cái.
Linh Mộc Nại Nại bị tát cả khuôn mặt đều nghiêng qua một bên, Lệ Tước Phong cả người bao phủ sát khí, "Tôi Lệ Tước Phong chưa bao giờ kiêng kị đánh phụ nữ cả! Cô nói thêm một câu nào nữa thử xem!"
"Em yêu anh!" Linh Mộc Nại Nại kiên định nói.
"Ba ——"
Lệ Tước Phong không lưu tình chút nào lại tát một cái nữa, mặt Linh Mộc Nại Nại lúc này sưng lên một nửa, nhổ ra một ngụm máu tươi......
"Cô thiếu đàn ông sao?! Chỗ này của tôi có đàn ông đó!" Lệ Tước Phong từ trên cao nhìn xuống trừng mắtcô ta.
Linh Mộc Nại Nại kinh hoảng nhìn hắn, "Anh muốn làm cái gì? Anh không thể làm xằng bậy, cha anh sẽ không bỏ qua cho anh đâu!"
"Xem cô chết trước hay là tôi chết trước!" Lệ Tước Phong cười lạnh một tiếng, một quyền đánh ở trên bàn, lạnh lùng mở miệng, "Các ngươi ai muốn lên giường?"
Linh Mộc Nại Nại sợ tới mức môi run run, "Em là bạn gái của anh......"
Lệ Tước Phong lại muốn đánh cô, Cố Tiểu Ngải ra tiếng ngăn lại, "Không cần như vậy."
"Cô đi về trước, chuyện ở đây để tôi giải quyết." Lệ Tước Phong trầm thấp nói, trên mặt tức giận, ngón tay nắm thật chặc thành quyền, gân xanh nổi lên.
"Mặc kệ như thế nào, cũng không thể đối với phụ nữ mà làm chuyện như vậy."
Cố Tiểu Ngải lẳng lặng nhìn chăm chú vào hắn, giọng nói mềm nhẹ.
Lệ Tước Phong vừa muốn mở miệng rống lên, đột nhiên nhớ đến mình đã từng làm chuyện như vậy đối với cô, để cho đàn ông khác đi cường gian cô......
Mẹ kiếp.
Hắn lúc trước rốt cuộc đã làm bao nhiêu chuyện ngu xuẩn rồi.
"Chị Tiểu Ngải, chị ở đây giả tốt bụng sao? Tôi cũng không tin cô không muốn thuốc giải độc." Linh Mộc Nại Nại cười lạnh một tiếng, khóe môi còn đang chảy máu.
"Con mẹ nó,cô nói thêm câu nữa xem!" Lệ Tước Phong nổi giận lại muốn đánh cô, bỗng dưng lại gắng gượng thu tay về.
"Muốn thuốc giải độc tôi có thể dùng biện pháp khác." Cố Tiểu Ngải đẩy ly nước chanh trên bàn, nhìn về phía tên hộ vệ bên cạnh, "Đem cho cô ta uống."
......
Linh Mộc Nại Nại cười lên, "Cô nghĩ rằng tôi sẽ sợ sao? Đừng......"
Linh Mộc Nại Nại nói đến một nửa, đã bị tên hộ vệ đổ nước chanh vào miệng, cô giãy giụa nhưng  không được, mặt bị tên hộ vệ nắm đến thay đổi hình dạng, gắng gượng uống nước chanh vào.
"Uống ngon không?" Cố Tiểu Ngải lạnh lùng nhìn, cô luôn luôn sống theo phương châm người không đụng đến ta thì ta không đụng đến người...... Cô không thích liên lụy người khác, nhưng sẽkhông khách khí đối với kẻ thù của mình.
Cô không thích Lệ Tước Phong kêu đàn ông đi cường gian Linh Mộc Nại Nại, nhưng cũng không đại biểu là cô tốt bụng.
Đối với người hại cô nhiễm H1EV23...... Cô không cần phải thủ hạ lưu tình.
......
"Tôi không sợ, cùng lắm thì hai ta cùng nhau chờ chết." Linh Mộc Nại Nại bị bắt uống hết ly nước chanh, đôi mắt gắt gao trừng Cố Tiểu Ngải.
"Tôi không biết cô yêu Lệ Tước Phong bao nhiêu."
Cố Tiểu Ngải vòng qua cái bàn đi đến bên cạnh Linh Mộc Nại Nại, từ trên cao nhìn xuống, khinh miệt mà châm chọc nói, "Nhưng cô nên biết Lệ Tước Phong lúc trước vì sao lại coi trọng cô, bởi vì cô có vài điểm giống tôi, anh ấy coi trọng...... Cho tới bây giờ cũng không phải cô Linh Mộc Nại Nại!"
Lệ Tước Phong thật sâu nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, hận không thểbắn chết chính mình.
Chết tiệt, chính mình tìm đến người phụ nữ hại Cố Tiểu Ngải, hắn đời này sẽ không để chuyện ngu xuẩn như vậy xảy ra nữa!
......
Nghe được lời Cố Tiểu Ngải nói, Linh Mộc Nại Nại giống như bị đóng băng, biểu tình ngưng trệ thành một khối.
"Cho dù nếu như theo lời cô, tôi biến thành một người bị liệt trọc đầu ngồi ở trên giường, Lệ Tước Phong không yêu tôi bao lâu...... Nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không có yêu cô, cô làm sao so được với tôi?"
Lệ Tước Phong một ngày cũng sẽ không yêu cô ta.
"......"
"Cô còn trẻ, cô chỉ mới hai mươi tuổi, thế giới bên ngoài rất lớn, người ở phía ngoài rất nhiều, cô xác định cô muốn chúng ta cùng nhiễm H1EV23?" Cố Tiểu Ngải lãnh mạc hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.