Bởi vì tất cả chứng cứ đều đã bị Lệ Tước Phong tiêu diệt......
"Một buổi tối dời đi căn cứ, đối với Lệ Tước Phong ta...... Cũng không phải việc gì khó." Giọng điệu Lệ Tước Phong đầy trào phúng cùng khinh miệt.
"Trên người Ngải Ngải có độc không phải chúng tôihại!" Sở Thế Tu mang theo phẫn nộlạnh nhạt nói.
Độc?
Độc trên người cô?
Tay Cố Tiểu Ngải nắm chặt ly sữa run lên một cái, trên người cô khi nào thì có độc? Cô mới làm kiểm tra thân thể xong, rất khỏe mạnh mà......
Bọn họ đang nói cái gì?
"Họ Lương kia, không phải vẫn muốn dồn bạn gái của tôi vào chỗ chết sao?!" Tiếng cười của Lệ Tước Phong có chút lạnh lẽo âm trầm, "Còn nữa, họ Sở kia, ngươi dám nói ngươi không ghen tị vì Cố Tiểu Ngải đi theo tôi chứ?!"
"Tôi không có!"Giọng nói của Lương Noãn Noãnkích động từ trong máy tính truyền đến, "Nếu tôi một lòng muốn giết Cố Tiểu Ngải thì tôi sẽ không tự sát."
"Nếu không phải do ân oán đời trước, Ngải Ngải làm sao lại đi theo ngươi? Lệ Tước Phong, ngươi bất quá chỉ là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn mà thôi, có cái gì mà làm cho người ta ghen tị!"Giọng nói lạnh nhạt của Sở Thế Tu vang lên sau Lương Noãn Noãn.
"Phanh ——"
Tiếng thuỷ tinh bị vỡ trên mặt đất.
Cố Tiểu Ngải cắn chặt môi, không khỏi ớn lạnhsau lưng.
Ngay sau đó, Cố Tiểu Ngải liền nghe được Lệ Tước Phong như mắc bệnh tâm thần mà rống lên, "Hai người các ngươi, mẹ nó ở trước mặt ta diễn trò! Mấy ngày nay ta xem người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518151/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.