Học xong lý thuyết, lớp học tổ chức đi quan sát học tập quay quảng cáo, Cố Tiểu Ngải lại một lần nữa gặp được Linh Mộc Nại Nại......
Cố Tiểu Ngải đột nhiên có loại cảm giác đúng là âm hồn bất tán.
Cửa thành của cổ thành có lịch sử tồn tại mấy trăm năm, trước cửa thành mang nét cổ điển, tổ quay phim đã chuẩn bị xong toàn bộ.
Cố Tiểu Ngải đứng ở bên cạnh một đám người, Võ Giang dẫn theo mấy vệ sĩ đứng ở xa xa, phụ trách an toàn của cô.
"Tiểu Ngải." Linh Mộc Nại Nại vẫn mặc bộ đồ thoải mái kia, hai chân nhỏ dài đi đến trước mặt cô, "Xem ra về sau chúng ta sẽ gặp mặt thường xuyên rồi."
"......" Cố Tiểu Ngải dựa lưng vào tường cổ mà đứng, nhất thời có loại dự cảm không tốt.
Cái gì gọi là gặp mặt thường xuyên chứ?!
"Hôm nay tôi là nữ chính trong quảng cáo này." Linh Mộc Nại Nại cười đến vẻ mặt sáng lạn, "Hơn nữa, tôi và trường học các người đã có ký hẹn, về sau tôi quay tác phẩm các người cũng có thể tự do đến quan sát."
......
"Cô quay quảng cáo?" Cố Tiểu Ngải có chút kinh ngạc, không phải cô ta nổi tiếng trong giới thượng lưu sao? Giới thượng lưu còn đến quay quảng cáo? Đùa sao?
"Tôi chưa nói với cô là tôi học trường điện ảnh sao? Tôi học diễn viên." Linh Mộc Nại Nại một tay cắm ở bên hông, "Thế nào? Tôi giống ngôi sao chứ? Tôi tiến vào giới giải trí ở Trung Quốc, cô cảm thấy tôi có tiềm năng chứ? Ít nhất là có một chút chứ?!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518130/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.