Sau một lúc lâu, Lệ Tước Phong lại không an phận, cúi đầu tiến đến bên tai cô gợi cảm mà nói, "Cố Tiểu Ngải, tôi muốn hôn cô."
"Anh ngoan ngoãn một chút không được sao?"
"Vậy cô hôn tôi đi, tôi sẽ ngoan ngoãn liền." Lệ Tước Phong bá đạo nói.
Cố Tiểu Ngải bĩu môi, trút bỏ nét chua xót trên mặt, làm cho biểu tình của mình có vẻ bình thường một chút, quay đầu ngưỡng mặt lên chạm vào trên môi hắn như có lệ vậy.
Lệ Tước Phong đang muốn ngậm môi của cô hôn, Cố Tiểu Ngải đã bay nhanh quay đầu đi, một lần nữa tựa vào trên vai phải hắn.
......
"Cố Tiểu Ngải! Cái này cũng gọi là hôn sao?!" Lệ Tước Phong bất mãn, hắn vì cô mà tự bắn mình hai phát súng, cô chỉ hôn hắn có lệ như vậy thôi sao?
Bây giờ, nhìn hành động của hắn bất tiện như vậy cô liền ngông cuồng sao?!
"Vậy phải gọi là gì?" Cố Tiểu Ngải khó hiểu cực kỳ, mỗi lần đều phải hôn nồng nhiệt mới gọi là hôn sao? Mỗi lần đều phải hôn đến cuồng nhiệt mới gọi là hôn?
"Cố Tiểu Ngải!"
"Được rồi." Cố Tiểu Ngải giống như một học sinh tiểu học ngoan ngoãn đáp lại, làm cho Lệ Tước Phong tức giận cũng phát tiết không được.
"......" Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm đầu cô gối lên vai phải của mình, nâng lên tay phải vòng qua ôm hông của cô, bỗng nhiên nói một cách nghiêm chỉnh, "Hôm nay, tôi...... rất sợ cô rời đi."
Hắn đã nói hết những gì cần nói, nếu cô vẫn dứt khoát kiên quyết muốn chạy, hắn sẽ bị cô cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518121/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.