Cô ta đi xẹt qua tầm mắt Cố Tiểu Ngải rất nhanh với bóng dáng phấn chấn......
"Surprise!" Linh Mộc Nại Nại vui vẻ trực tiếp bổ nhào vào trên người Lệ Tước Phong, ngẩng đầu liền hôn lên môi hắn, vươn cái lưỡi liếm qua môi hắn.
Liếm qua...... nơi mà lúc nãy Cô - Cố Tiểu Ngải vừa mới hôn qua.
"Phanh ——"
Nhân vật hoạt hình cà chua trong tay Cố Tiểu Ngải rơi xuống đất, trên mặt một mảnh trắng bệch.
"**!" Lệ Tước Phong không dự đoán được Linh Mộc Nại Nại ra chiêu nhanh đến như vậy, ánh mắt dao động nhìn thấy mặt Cố Tiểu Ngải khiếp sợ, bay nhanh một phen đẩy Linh Mộc Nại Nại ra, rủa một tiếng, "Cô là ai?!"
Chết tiệt, cái cô này muốn chết à?! Lại dám chạy đến phòng làm việc của hắn!
"Em là Linh Mộc Nại Nại, chúng ta mới không gặp chưa bao lâu mà anh đã quên em rồi sao?" Vẻ mặt Linh Mộc Nại Nại ủy khuất.
"Không biết!"
"A Phong, anh đừng như vậy mà." Linh Mộc Nại Nại cong lên môi đỏ chót nói, "Thư ký của anh nói anh đi ra ngoài, em đã ở chỗ này chờ anh, chỉ là do em vừa xuống máy bay quá mệt mỏi nên mới ngủ trong chốc lát."
"Cô ngủ ở trong này sao?"
Lệ Tước Phong còn chưa kịp mở miệng lên rống, Cố Tiểu Ngải bỗng nhiên lên tiếng hỏi, mắt lạnh nhạt tới cực điểm.
Linh Mộc Nại Nại ngủ trên giường trong văn phòng tổng giám đốc của Lệ Tước Phong?!
"Đúng vậy." Linh Mộc Nại Nại cười đến vui vẻ, ôm cánh tay Lệ Tước Phong nhìn về phía Cố Tiểu Ngải, tươi cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518108/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.