"Lệ Tước Phong, tôi muốn đi ra ngoài tìm việc." Sau một lúc lâu, Cố Tiểu Ngải lại một lần nữa nói muốn rời đi Lệ gia, cô không muốn để mình yên tĩnh......
"Không được." Lệ Tước Phong không chút nghĩ ngợi liền phủ quyết.
Lời vừa nói ra khỏi miệng, đáy mắt Lệ Tước Phong xẹt qua một chút hối hận, mẹ nó, không thể dùng loại giọng điệu nặng nề này được.
Phải quan tâm...... phải yêu thương......
Được rồi!
"Vậy anh có thể xem giúp tôi mấy câu chỗ này được hay không? Tôi xem không hiểu." Cố Tiểu Ngải không phát giác dị thường của hắn, dựng thẳng quyển tiểu thuyết tiếng Anh trong tay lên hỏi.
Trông cô ấy cũng không khác người bình thường một chút nào.
Nhưng bác sĩ tâm lí lại cố tình đưa ra kết luận rằng cô ấy cố gắng đè nnens bản thân, chỉ có phát tiết ra mới có thể bình thường.
Lệ Tước Phong nhìn chằm chằm cô, bỗng dưng tiến lên đoạt quyển tiểu thuyết trong tay cô quăng đến một bên, "Đừng xem nữa."
Không cho phép cô rời đi cũng không cho phép cô đọc sách......
Vậy cô ở Lệ gia làm cái gì?
Đúng rồi, cô có thể đi đến phòng xem phim......
Nghĩ như vậy, Cố Tiểu Ngải liền muốn rời đi, mới ra tới cửa, cánh tay liền bị Lệ Tước Phong nắm lấy.
Cố Tiểu Ngải quay đầu nhìn về phía mặt hung ác nham hiểm của hắn, chỉ nghe giọng Lệ Tước Phong lạnh lùng vang lên ở bên tai cô, "Tôi dẫn cô đi chơi trò làm vườn."
Chơi trò làm vườn?
Lệ Tước Phong dẫn cô đi chơi trò làm vườn? Cô có nghe lầm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518093/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.