Thấy thế, Sở Thế Tu có chút ngạc nhiên cười, "Chú Hách nói đàn ông nên nói một chút chuyện thân mật chỉ hai người mới rõ, chỉ là thấy phản ứng của em thì anh nghĩ...... anh không nên nói."
"Rõ ràng những lời này không phải của anh." Cố Tiểu Ngải thản nhiên cười cười.
Lời như thế căn bản không giống như những lời Sở Thế Tu sẽ nói......
Những lời nói lộ liễu này chỉ có tên Lệ Tước Phong không biết xấu hổ kia mới nói mà thôi......
Vừa nghĩ tới Lệ Tước Phong, mắt Cố Tiểu Ngải không khỏi ảm đạm xuống.
"Vậy lời của anh nên nói là cái gì?"
Sở Thế Tu dịu dàng hỏi lại.
"Ách......" Cố Tiểu Ngải chần chờ, lời của anh hẳn là dịu dàng nho nhã.
Sở Thế Tu từ trên cao nhìn xuống bộ dáng suy tư của cô, để ly nước trái cây xuống, tay mơn trớn môi dính nước trái cây của cô, ngón cái mơn trớn một chút lại một chút.
Cố Tiểu Ngải nhìn Sở Thế Tu, nét hòa nhã trong mắt của anh càng ngày càng trở nên sâu xa, chậm rãi cúi đầu đến bên cô.
Biết anh muốn làm cái gì, tay Cố Tiểu Ngải không tự giác xiết chặt váy trên người, không có trốn tránh, chậm rãi nâng mặt lên về phía anh.
Đơn giản bởi vì anh là Sở Thế Tu, cô không thể trốn tránh.
Một tay Sở Thế Tu xoa nhẹ mặt của cô, chậm rãi áp sát đến trên môi của cô.....
Không khí trong phòng khách trở nên mập mờ.
"Reng reng reng ——"
Tiếng chuông điện thoại bàn vang lên.
Cố Tiểu Ngải nhìn thấy Sở Thế Tu lập tức bất mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518069/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.