Là cô suy nghĩ nhiều sao?
Cô có cảm giác thấy ba đối với hôn sự của cô nóng vội một chút, thật giống như thúc giục cô kết hôn không phải mục đích, mà Sở Thế Tu công khai thừa nhận trước truyền thông mới là ý ba muốn......
Cố Tiểu Ngải gõ đầu, cô đang suy nghĩ gì? Ba làm như thế đều là vì tốt cho cô......
Gả cho Sở Thế Tu, là tình yêu hoàn mỹ nhất của cô.
"Cốc cốc ——"
Cửa bị gõ vài cái, Cố Tiểu Ngải phục hồi tinh thần lại, "Mời vào."
Cửa bị đẩy ra, bảo mẫu phụ giúp đẩy xe thức ăn vào, vẻ mặt ý cười dạt dào, "Cố tiểu thư."
Ngay sau đó, quản gia Angus cùng bác sĩ Joel cũng đi đến.
"Bảo mẫu, các người......" Cố Tiểu Ngải kinh ngạc trợn to mắt, ngây ngốc nhìn bọn họ, tại sao bọn họ lại ở chỗ này?
"Lệ tiên sinh lo lắng Cố tiểu thư ăn không quen đồ ăn của bệnh viện, cho nên bảo chúng tôi đưa cơm đến đây." Bảo mẫu phụ giúp đẩy xe thức ăn đi đến trước giường bệnh của cô.
Lệ Tước Phong...... lo lắng cho cô?!
Trong lòng Cố Tiểu Ngải xẹt qua cảm giác khác thường.
Bảo mẫu hòa ái dễ gần hỏi, "Cố tiểu thư thế nào rồi?"
"Không có việc gì, chỉ là bị đông lạnh một chút, lập tức có thể xuất viện thôi." Cố Tiểu Ngải cười nói.
Cố Tiểu Ngải nói xong theo bản năng nhìn ra cửa, không có ai tới nữa cả.
"Lệ tiên sinh không có đến." Bảo mẫu biết cô nhìn cái gì xung quanh đã nói.
"À."
Cố Tiểu Ngải thản nhiên lên tiếng, nhưng trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518061/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.