"Nếu em cảm thấy mình không xứng với anh, vậy rất dư thừa." Sở Thế Tu thâm tình nhìn chăm chú vào cô, "Người anh yêu là em, đừng nghĩ nhiều như vậy, đem chuyện quá khứ toàn bộ quên đi, được không?"
Mùi hương bạc hà trên người anh quanh quẩn trong mũi cô, làm người ta có loại cảm giác thư thái......
Trong mắt Sở Thế Tu kiên định chấp nhất làm cho cô cảm động.
"Được."
Sau khi quyết định, Cố Tiểu Ngải chủ động lao vào lòng Sở Thế Tu.
Từ giờ trở đi, cô sẽ không nghĩ đến bóng ma một tháng qua nữa, cô sẽ yêu Sở Thế Tu thật lòng......
Sở Thế Tu vui vẻ ôm cô.
"Ba ba ba ——"
Trong phòng ăn vang lên một tràng vỗ tay chúc phúc, người chơi đàn violon còn cố ý đi đến trước mặt bọn họ diễn tấu.
Sở Thế Tu cùng Cố Tiểu Ngải nhìn nhau cười, nắm tay đi ra khỏi nhà ăn......
*************************
"Lệ tổng, sau khi Sở Thế Tu cùng Cố Tiểu Ngải ở trong nhà ăn ôm nhau liền tiếp tục đi mua sắm, vui vẻ hơn so với lúc trước, dọc theo đường đi đều là mười ngón tay đan vào nhau, sau đó lại tới nhà ở nội thành, khu đó được bảo vệ nghiêm ngặt, chúng tôi không có cách nào để đi theo vào chụp ảnh......"
Trong văn phòng Tổng giám đốc của E.S, thám tử tư đem một sấp ảnh chụp để trên bàn làm việc.
Sắc mặt Lệ Tước Phong lộ vẻ lo lắng nhìn một bức hình hai người nắm tay trong khu mua sắm, một tay Sở Thế Tu thỉnh thoảng ôm cô, Cố Tiểu Ngải không có phản kháng, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518052/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.