"Kỳ thật, Lệ tiên sinh......" Bảo mẫu chần chờ trong chốc lát, mở miệng hòa ái khuyên nhủ, "Cố tiểu thư nếu đã muốn đi rồi, đồ đạc của cô ấy cũng không cần thiết giữ lại...... Lệ tiên sinh là một nhân tài, rất nhiều thiên kim danh giá đều ngưỡng mộ ngài......"
Không cần phải rối rắm phiền phức......
"Ai nói cô ấy đi rồi?!" Lệ Tước Phong lạnh lùng hỏi lại.
"Ách...... Linh Mộc tiểu thư nói." Bảo mẫu sửng sốt.
Bà cũng không nhìn thấy Cố tiểu thư đi theo trở về, chẳng lẽ Linh Mộc tiểu thư lừa bà sao?
"Cô ấy sẽ không đi!" Lệ Tước Phong cúi đầu trừng mắt nhìn đồ đạc trong rương, lạnh lùng lên tiếng, "Để cho tôi nhìn thấy ai chạm vào đồ đạc của cô ấy nữa thì tôi sẽ băm vằm người đó ra!"
"......"
Cố tiểu thư rõ ràng không trở về, còn nói cái gì sẽ không đi?!
Lệ tiên sinh có phải muốn có hành động đoạt lại Cố tiểu thư hay không?
Vậy thì lúc ở bến thuyền sao lại để Cố tiểu thư rời đi? Trực tiếp dẫn trở về không phải được rồi sao? Lệ tiên sinh kiêu ngạo bá đạo còn phải bâng khuâng tìm cách, đây không phải là cách nhanh nhất sao?
Hôm nay, trên bến thuyền rốt cuộc phát sinh chuyện gì?
Bảo mẫu nhìn Lệ Tước Phong không biết nên nói cái gì nữa, chỉ có thể kéo kéo hai nữ giúp việc đang khóc lên rời đi.
Cửa phòng được nhẹ nhàng đóng lại.
Lệ Tước Phong ngồi xổm xuống, ánh mắt sâu thẳm nhìn đồ đạc trong rương, mặt anh tuấn lạnh như băng không có một chút nhu hòa.
Bảo mẫu làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518041/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.