"A ——"
Giữa những người vây quanh có người thét chói tai.
Viên đạn bắn vỡ hai mặt cửa kính xe.
Lệ Tước Phong đứng ở bên ngoài, sắc mặt xanh mét nhìn Sở Thế Tu đè Cố Tiểu Ngải xuống, hai tay che chở ở trên lưng cô, một mình che chắn toàn bộ.
Võ Giang thấy tình thế như vậy vội vàng sai bảo vài vệ sĩ tiến lên cạy mở cửa xe.
"Đừng sợ."
Sở Thế Tu cười ở bên tai cô, nắm tay cô đi ra khỏi xe thể thao, tầm mắt dừng ở vết thương trên mặt anh, mi không khỏi nhíu lại, "Em có bị thương không?"
Xuống xe, Cố Tiểu Ngải nhìn sắc mặt đáng sợ của Lệ Tước Phong, không khỏi giãy dụa ra khỏi tay Sở Thế Tu, Sở Thế Tu lại đem tay mềm mại của cô nắm chặt.
Đôi mắt đen của Lệ Tước Phong trừng mắt hai người, khóe môi chậm rãi gợi lên một chút cười lạnh, "Sở Thế Tu, so với tôi tưởng tượng anh còn lớn gan hơn, con mẹ nó, anh dám chạy đến chỗ Lệ Tước Phong ta vụng trộm! Muốn chết rồi!"
Lệ Tước Phong một tay kéo Cố Tiểu Ngải về, tay còn lại đem họng súng nhắm ngay ót Sở Thế Tu.
"Không được!"
Cố Tiểu Ngải kinh hãi hô to, bị bọn Võ Giang lập tức nắm lấy cánh tay.
Tất cả mọi người khiếp sợ như ngừng hô hấp, trước biệt thự Lệ gia...... trong nháy mắt im lặng chỉ còn lại có tiếng gió.
Sắc mặt Sở Thế Tu như không có biến hóa gì, lạnh nhạt ung dung, đứng thẳng nhìn Tước Phong, "Tôi muốn mang Ngải Ngải rời đi, nói điều kiện của anh đi”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518020/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.