"Còn không nhặt?!" Lệ Tước Phong quay đầu hướng về phía bảo mẫu quát.
Bảo mẫu cùng Angus nghe được cúi người hỗ trợ nhặt bánh bích quy......
Bánh bích quy được nhặt hết bỏ vào trong hộp, bảo mẫu lo lắng nhìn Cố Tiểu Ngải, Cố Tiểu Ngải đứng lên đem hộp bánh bích quy đưa cho bảo mẫu, gian nan hướng cô xả ra một chút tươi cười như không có việc gì, xoay người đi vào trong toilet.
"Đáng ghét!"
Nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, Lệ Tước Phong một tay lấy toàn bộ chai lọ trên đầu giường ném hết xuống đất.
Bảo mẫu ôm hộp bánh bích quy đi qua bỏ tới bên giường, nghĩ nghĩ thấp giọng khuyên, "Lệ tiên sinh, Cố tiểu thư ở nhà đã khóc, cậu đừng hung hăng đối với cô ấy, rốt cuộc chỉ là một cô gái nhỏ."
Có đứa con gái nào dám chống lại Lệ Tước Phong như vậy chứ.
Trên mặt Lệ Tước Phong lạnh lùng hiện lên một chút giật mình, có chút không được tự nhiên tức giận hỏi, "Cô ta khóc cái gì chứ?!"
Nếu cô ta ngoan ngoãn nghe lời, hắn sẽ đối với cô như vậy sao?!
Mỗi lần đều không ngoan, không nên chờ hắn đánh mới ngoan ngoãn.
Cố Tiểu Ngải thật đáng khinh bỉ mà!
Hắn dành bao nhiêu thời gian ở bên cô, cô còn dám cùng hắn đề cập chuyện chấm dứt?
Chấm dứt cái quỷ gì chứ!
"Ba Cố tiểu thư sắp ra tù, cô ấy không muốn ba mình biết mình làm tình phụ của người khác, cũng là chuyện thường tình......" Bảo mẫu nhẹ giọng nói, "Hơn nữa......"
"Hơn nữa cái gì?!" Lệ Tước Phong lạnh lùng trừng mắt bảo mẫu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dong-gia-trao-doi-ban-dung-giao-dich/1518001/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.